Tại Yên Kinh, tòa cao ốc Thiên Lang hết sức nổi tiếng, bất kể phương diện nào cũng có thể nói là đỉnh cấp, Hác Hiên cũng chẳng xa lạ gì với cái nơi cao cấp này, từng tới mấy lần rồi. Nhưng anh ấy không ngờ người anh em tốt của mình lại bảo mình mang đồ tới đây, người tiếp đón còn là dân giang hồ.
Trong đại sảnh rộng hàng trăm mét vuông, tất cả đồ trang trí đều là báu vật mang tầm thế giới. Tranh sơn dầu, thảm, đồ cổ trên giá sách, kim cương chất lượng cao,… tất cả khiến Hác Hiên hoa mắt. Tuy rằng anh ấy sinh ra trong nhà giàu, nhưng cũng không khỏi líu lưỡi trước những thứ đồ trang trí ở đây. Điều quan trọng nhất là, mấy người đàn ông đứng gác trong đại sảnh đều mang khuôn mặt lạnh như tiền, khắp người tản ra hơi thở lạnh lẽo, chắc chắn võ nghệ không thua kém gì anh ấy.
Đây chỉ là trong đại sảnh, ngoài hành lang còn có mấy người nữa. Người được gọi là Hồ Ngạn Hạo và Dạ Ảnh trước mắt cũng không tầm thường, nhất là Dạ Ảnh, cứ lạnh lùng như băng sương.
Đông Phương Hạ ơi là Đông Phương Hạ, xa nhau sáu năm, cậu lại quen với những nhân vật như thế! Hiện tại cậu là cậu chủ nhà họ Bek, lẽ nào những người này cũng là người của nhà họ Bek? Trong lòng Hác Hiên thầm nghĩ.
Một lát sau, Hác Hiên nghe thấy tiếng động bên ngoài, tiếp đó, Đông Phương Hạ mở cửa bước vào.
“Cậu chủ!”
Hồ Ngạn Hạo dừng trò chuyện với Hác Hiên, cả anh ta và Dạ Ảnh cùng đứng lên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-lang-bao-thu/1127897/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.