“Mẹ… dì… sức khỏe của dì tốt hơn chưa? Bệnh tình nghiêm trọng không! Có triệu chứng thế nào? Có đi bệnh viện kiểm tra không? Bác sĩ nói thế nào?”, nghe thấy mẹ của mình bị bệnh, Đông Phương Hạ lo lắng suýt nữa gọi “mẹ”, xót xa trong lòng, khuôn mặt lo lắng, hỏi mấy câu liền một lúc.
Nam Cung Diệc Phi nhìn dáng vẻ lo lắng của Đông Phương Hạ, trong lòng cô có vô số dấu hỏi! Sao Bek Ji này lại kỳ lạ vậy.
“Tuy tôi không biết anh có quan hệ gì với Đông Phương Hạ, nhưng bệnh của dì là tâm bệnh, không có vấn đề lớn, chỉ thường xuyên chóng mặt, thỉnh thoảng ho khan”.
“Chóng mặt! Ho khan!”
Đông Phương Hạ không ngừng đi đi lại lại tại chỗ! Tuy bệnh của mẹ không nghiêm trọng, nhưng cứ tiếp tục mãi, khó tránh dẫn đến các bệnh khác, phải nghĩ cách ổn định bệnh tình trước.
Bỗng nhiên, con mắt Đông Phương Hạ sáng lên, hình như nghĩ đến điều gì! Lập tức gọi Tây Môn Kiếm đến, thì thầm mấy câu bên tai anh ta!
Tây Môn Kiếm gật đầu, lập tức, đi xuống núi! Động tác khá nhanh.
Nam Cung Diệc Phi khó hiểu, không hiểu chuyện gì! Lúc này, Đông Phương Mịch Ngâm chầm chậm đến trước mặt Đông Phương Hạ: “Bek Ji, trong trí nhớ của tôi không có người này! Hơn nữa trong số anh em bạn bè của anh trai tôi cũng không có người này, có phải anh nói dối để lừa chúng tôi không”.
“Con bé này, lẽ nào anh trai em kết bạn còn phải báo cáo với em sao! Đúng là”, Đông Phương Hạ trợn mắt.
Đúng thế, anh trai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-lang-bao-thu/1127873/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.