Huyết Hồ nghe vậy không nói gì, lạnh nhạt đứng dậy, ngay cả liếc cũng không liếc Lam Tuyết Linh một cái, tự đi xuống xe ngựa.
Ngoài cửa Lam phủ đã sớm có người đợi.
Lúc ánh mắt Lam Kì nhìn thấy Lam Tuyết Linh nhất thời vô cùng vui sướng.
Nhưng khi hắn thấy bộ dáng thê thảm của Lam Vũ Tích đang ngất sắc mặt thoáng chốc vô cùng lo lắng, giống như sắp có bão.
Giây tiếp theo thanh âm rống giận vang lên tận trời, làm chấn động màng nhĩ của mọi người: “Là ai làm !”
Huyết Hồ nhíu mày, không hờn giận liếc mắt nhìn Lam Kì một cái, chậm rãi mở miệng: “Tức cái gì, còn chưa có chết đâu”
Lời nói nhẹ nhàng, giống như thanh âm thanh thúy dễ nghe của chim hoàng oanh, giờ phút này lại lộ ra hàn ý lạnh lẽo.
Lam Kì sắc mặt âm trầm, tức giận nhìn về phía Huyết Hồ, xiết chặt tay rítgào nói: “Lạc nhi! Ngươi quả thực quá hồ nháo! Nương ngươi là người dịudàng hiền thục như vậy sao có thể sinh ra quái thai như ngươi! Ngươi làm thế này Tích nhi về sau sao có thể đi ra ngoài gặp người!”
Phútchốc, Huyết Hồ đùa cợt nâng mi, khóe miệng cười lạnh lùng: “Nàng có gặpđược người hay không có quan hệ gì với ta? Lam Vũ Tích muốn lấy tánhmạng ta chẳng lẽ ta phải đưa cổ mình lên cho nàng ta chém sao! Lam đạitướng quân, đầu óc ngươi bị nước vào à, đạo lý đơn giản như vậy cũngkhông hiểu sao?!”
“Tê......”
Lời nói trong trẻo nhưng lạnh lùng lại mang theo một cỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-ho-thien-ha-cuong-ngao-sat-thu-phi/2614401/quyen-2-chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.