Tam tiểu thư sao? Khóe miệng Huyết Hồ gợi lên một chút đùa cợt, ánh mắt hiện lên một chút tàn nhẫn, khuôn mặt nhỏ nhắn lại âm trầm vài phần. Mẹ nó! Đánh người trước mặt Bồ Tát sống! Tục ngữ có câu: đánh chó còn phải nhìn mặt chủ. Ngay cả người của Huyết Hồ nàng cũng dám đánh, quả thật là giận đến cực điểm! 
“Tốt lắm, nếu nương đã mở miệng nói chuyện, bổn tiểu thư tạm thời tha ngươi! Chúng ta là tới thăm phế vật, tiện tì ngươi còn chưa cút!” 
Lam Vũ Tích một tay đẩy Lục Trúc, muốn đoạt cửa mà vào. 
“Tam tiểu thư, nhị tiểu thư còn đang bị thương” 
Lục Trúc cuống quít vượt lên, muốn ngăn cản cũng đã không còn kịp rồi. 
Lam Vũ Tích nhìn Huyết Hồ đang nhìn chằm chằm nàng, cười nhạo nói: 
“Yêu, tỷ tỷ, ngươi còn tốt sao?” 
Huyết Hồ chậm rãi ngồi dậy dựa vào giường, khóe môi cười đùa cợt, giơ lên một chút âm ý cười lãnh: 
“Nhờ phúc muội muội, tỷ tỷ ta rất tốt!” 
Lam Vũ Tích không hờn giận nhìn Huyết Hồ, nhìn nhan sắc tuyệt đẹp của Huyết Hồ ánh mắt tràn đầy ghen tị cùng phẫn nộ. 
Nàng trước kia liền như thế nào không cảm thấy nàng a xuất sắc hơn mình, hơn nữa, Lam Vũ Lạc như vậy, nàng cho tới bây giờ chưa gặp qua. Nàng cảm giác được khí chất trên người Lam Vũ Lạc đã xảy ra biến hóa. Con ngươi tối đen sâu không thấy đáy của Lam Vũ Lạc giống như cất giấu dã thú. Ánh mắt kia khiến cho người kinh hãi. 
Giờ phút này, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-ho-thien-ha-cuong-ngao-sat-thu-phi/2614313/quyen-1-chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.