Cỗ hàn ý kia chẳng những không làm Huyết Hồ bị thương mà ngược lại còn làm cho nàng cảm thấy thể xác và tinh thần vô cùng sảng khoái. Cơ thể nàng nháy mắt như muốn nổ tung, đôi con ngươi xẹt qua một tia ngoan ý, nhấc chân, liền đạp thanh kiếm ra ngoài. Tốc độ kia thật mau, chuẩn, ngoan.
Chỉ nghe “Phanh” một tiếng, thanh kiếm phát ra hồng quang quỷ dị, xuyên thấu cây cối bay ra ngoài, cây cối lập tức nổ tung.
Huyết Hồ liên tục líu lưỡi, thật là thanh kiếm lợi hại! Sắc mặt nàng trầm xuống, tức giận quát:
“Người tới là người nào! Dùng ám tiễn đả thương người, còn là anh hùng hảo hán sao? Có bản lĩnh thì đi ra cùng cô nãi nãi quyết chiến sinh tử!”
Dứt lời, chỉ nghe thấy tiếng gió vang lên, cũng không có người trả lời. Đột nhiên, thanh kiếm kia lại hướng tới mi tâm Huyết Hồ bay đến. Huyết Hồ nhắm mắt lại, nắm chặt hai đấm, quát lớn:
“Vũ chi bạo”
Huyết Hồ phóng xuất ra năng lượng trong cơ thể, nháy mắt cuồng phong gào thét.
“Rầm rầm”
Chỉ nghe thanh âm của dòng nước vang lên, bầu trời lại nổi lên một trận mưa to, mưa to mang theo khí thế mạnh mẽ cuồn cuộn nổi lên ngăn thanh kiếm kia lại.
Huyết Hồ vẻ mặt lạnh lùng đứng ở đó, mặc cho cuồng phong làm loạn. Tay áo tung lên, bay phấp phới, phảng phất như Tu La địa ngục, thị huyết lãnh khốc. Nàng mở mắt ra, khóe miệng thị huyết cười lạnh, khuôn mặt đằng đằng sát khí vọt tới, một tay nắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-ho-thien-ha-cuong-ngao-sat-thu-phi/2614262/quyen-1-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.