Ba người này mặc toàn đồ đen che kín người chỉ lộ ra đôi mắt, bọn họ thấy giáo chủ Thiên Trù nói thì đưa mắt nhìn nhau.
Một người liền cất giọng eo éo, nam không ra nam mà nữ cũng chẳng ra nữ:
- Có những việc nhìn bề ngoài thì như thế nhưng thực chất bên trong lại chẳng phải như thế.
Trù Ma ngạc nhiên hỏi:
- Ngươi nói thế là có ý gì?
Người đó đáp:
- Ta chẳng có ý gì cả, chỉ muốn nhắc nhở giáo chủ thôi. Đêm về ngài hãy gác tay lên trán mà suy nghĩ lời của ta chắc sẽ ngộ ra chân lý.
Hắc y nhân thấy y ăn nói ỡm ờ ra chiều đã phát hiện ra chuyện gì vội lên tiếng át đi:
- Xin hỏi tôn tính của ba vị?
Ba người mặc áo đen nhìn hắc y nhân cười hắc hắc:
- Ngay cả bọn ta mà ngươi cũng không nhận ra sao? Cũng không thể trách được kiến thức của các ngươi còn quá hạn hẹp.
Hắc y nhân ngạc nhiên, hầu hết những người tới đây y đều biết rõ thân thế, vậy mà ba kẻ này lại nói là kiến thức của y quá hạn hẹp không nhận ra họ. Y bối rối nói:
- Mong ba vị thứ lỗi, tại hạ ngu muội xin được thỉnh giáo tôn tính đại danh của ba vị.
Hắc y nhân vừa nói câu này xong thì ba người mặc áo đen cùng cười rộ lên, kẻ bán nam bán nữ nói:
- Không dám, không dám, anh em tại hạ chẳng có danh tiếng gì chỉ vì bằng hữu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-han-phi-ung/2485507/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.