Tiếng ồn ào, huyên náo vang lên từ một chiếc tàu lớn đến từ hướng đông.
Chủ tàu đang ra sức khuyên can một chàng thiếu niên tha chết cho mấy người khách của y.
Chàng thiếu niên ngạo nghễ đứng quay lưng lại với y, phía sau chàng một đám người đang quỳ mọp xuống van xin không ngớt.
Cạnh chàng một thiếu nữ xinh đẹp dịu dàng mỉm cười, nói với chàng những câu gì đó bằng tiếng Phù Tang.
Chàng trai nhẹ nhàng đáp lại rồi từ từ quay nhìn chủ tàu và bọn người đang sợ hãi quỳ lạy. Khuôn mặt chàng ẩn sau một chiếc mặt nạ bằng sắt nhưng đôi mặt kiên nghị của chàng tỏa ra thứ ánh sáng khiến ai nhìn vào cũng phải rợn người.
Chàng gằn từng tiếng:
- Nếu muốn sống lập tức cắt lưỡi đi…
Lời chàng thốt ra như mệnh lệnh khiến cho những kẻ đang quỳ mọp kia sợ hãi run lẩy bẩy, nhưng chúng không thể làm trái ý chàng, chúng biết hậu quả của việc khiến chàng tức giận thêm một lần nữa.
Mặc dù tay chúng run nhưng vẫn phải tự cầm lấy con dao để cắt lưỡi mình. Việc này mấy ai dám làm chứ? Nhưng bọn chúng vẫn phải làm bởi đó là mệnh lệnh của chàng thiếu niên kia. Đó cũng là hậu quả của việc chúng dám buông lời cợt ghẹo người đàn bà của chàng. Tự cắt lưỡi là hình phạt đáng sợ nhưng cũng nhẹ nhàng cho chúng lắm rồi.
Thiếu nữ cau mày nhìn bọn người đang quỳ rồi đưa mắt nhìn chàng trai khẽ lắc đầu. Dường như nàng không muốn mùi máu hôi thối của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-han-phi-ung/2485496/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.