Người của Ngũ đại môn phái thấy không gây khó dễ được cho người Hắc Long hội mà lại chuốc thêm nhục vào thân thì lần lượt bỏ đi, trong lòng vô cùng hậm hực.
Hạ Vũ mỉa mai:
"Cuối cùng thì cũng chịu đi hết. Cái bọn đó đúng không phải là người mà. Bạch đạo cái gì, Ngũ đại môn phái cái gì, hành động còn thua xa thầy trò ma giáo chúng ta, phải không sư phụ."
Nguyệt Hoa nhân nói:
"Vũ ca nói đúng đó, bây giờ thì có cho ta một vạn lạng vàng ta cũng không thèm cùng bọn với bọn người Bạch đạo đó nữa đâu."
Tuyết Vân cười:
"Hắc đạo, Bạch đạo cái gì các ngươi đừng có nói nhảm nữa. Nhưng nói cho cùng ta thấy các ngươi cũng nói đúng đó. Ta cũng không muốn chung bọn với chúng nữa rồi."
Hạ Vũ nói:
"Vậy mình gia nhập ma giáo đi sư phụ."
Tuyết Vân cười hì hì nói:
"Bọn mình lỡ mang tiếng ma nữ, ma giáo rồi, có muốn không gia nhập cũng đâu có được."
Mạc Nguyên lớn tiếng mắng:
"Ngậm miệng lại đi, còn nói nữa ta cắt lưỡi đó. Mọi người tiếp tục lên đường."
Lão chạy tới chỗ Thiên Hà, một tên đệ tử đang giúp chàng băng bó vết thương, lão sốt sắng hỏi:
"Vết thương của Nhị đường chủ không có gì đáng ngại chứ? Có cần nghỉ ngơi một lát không?"
Thiên Hà lắc đầu:
"Không cần đâu, tiếp tục lên đường thôi."
Đoàn người vội chỉnh đốn hàng ngũ rồi lại tiếp tục lên đường. Thiên Hà cố ý đi gần Tuyết Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-han-phi-ung/2485471/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.