Tại phòng của thanh y thiếu nữ, Vân phu nhân đang giúp nàng uống thuốc thì phụ tử Minh Thiên đi vào.
“Cô nương cảm thấy khá hơn chút nào a?” Vân Tam Long ôn tồn hỏi.
“Đa tạ trang chủ quan tâm, tiểu nữ đã đỡ hơn nhiều. Hôm nay nếu không nhờ công tử ra tay trương trợ thì không biết thế nào nữa. Ơn này tiểu nữ không biết lấy gì đền đáp cho vừa a!”
“Cô nương không nên khách khí. Hơn nữa tại hạ đâu có giúp được nhiều.” Minh Thiên xấu hổ.
“Chẳng hay các sư huynh của tiểu nữ…”
“Xin lỗi ngoài cô nương ra tại hạ không cứu được ai nữa.” Minh Thiên càng là hổ thẹn đi ra.
“Vậy là họ đã chết hết rồi sao?” Khuôn mặt thanh y thiếu nữ trở nên vô cùng bi thương, lệ tuôn rơi lã chả.
“Tiểu cô nương xin hãy nén bi thương, hãy kể cho chúng tôi chuyện gì đã xảy ra, Vân huynh sẽ giúp cô nương làm chủ.” Vân phu nhân an ủi.
Thanh y thiếu nữ vội lau nước mắt, nàng sụt sùi kể lại toàn bộ câu chuyện.
“Tiểu nữ là Tiểu Phụng Hoàng môn đồ phái Hoa Sơn, mấy ngày trước tiểu nữ phụng mệnh sư phụ cùng mấy sư huynh hộ tống một vật trọng yếu đến Thiếu Lâm Tự. Trên đường đi chúng tôi gặp phải sự truy đuổi của ma nữ kia nhưng đều thoát được, cho đến tối hôm nay thì ả đã ra tay tàn sát…” Nói đến đây thay y thiếu nữ càng là ngẹn ngào không còn thốt được nên lời.
“Tại sao ma nữ lại truy sát các người?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-han-phi-ung/2485414/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.