Cả hai phi thân vượt qua bức tường ngăn cản trang viên của Giang Bố, chạy đến một chân núi cùng leo lên nhìn xuống. Chỉ thấy ngọn lửa trong chuồng ngựa đã hoàn toàn tắt ngấm nhưng bầy ngựa cũng đã kịp thoát ra vừa chạy tán loạn vừa hí lên những tiếng hãi hùng.
Hán tử quay nhìn chàng :
- Tiểu huynh đệ, ngươi còn bạn bè gì ở trong ấy chăng?
Chàng đáp :
- Ta vào đó một mình thôi.
Hán tử cả kinh :
- Thế thì người phóng lửa đốt chuồng ngựa là ai?
Chàng cũng kinh dị :
- Ta định hỏi huynh đài câu ấy, thế không phải do huynh đài sao?
Hán tử lắc đầu :
- Ta với tiểu huynh đệ cũng như nhau, chỉ một mình một đao vào đó, không lẽ có phép phân thân?
Dương Hoa cũng hoang mang, thăm dò một câu :
- Đa tạ huynh đài có ân cứu mạng.
Hán tử càng lộ vẻ kỳ quái hỏi lại :
- Ta làm gì có cơ hội nào cứu tính mạng tiểu huynh đệ?
Chàng đáp :
- Phóng ám khí tắt đèn, giết Đinh Triệu Đông không phải là huynh đài ư?
Hán tử cười nhỏ :
- Ta bình sinh đối địch chỉ bằng một cây đao này, xưa nay đâu có bao giờ dùng ám khí. Tiểu huynh đệ hãy mau mau kể ta nghe!
Dương Hoa bèn đem câu chuyện ác đấu với bọn thủ hạ của Giang Bố kể lại đầu đuôi.
Hán tử nói :
- Thế là cao thủ dùng ám khí xuất hiện rồi. Thiên hạ mang mang nhưng thủ pháp ấy đến chín phần mười là của Thiên Thủ Quan Âm!
- Thiên Thủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-hai-tham-thu/120014/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.