Lục Siêu Quang chợt hiểu:
- Ôi, chắc là Bội Ngọc bị thương quá nặng, nên Túy Cuồng lão tiền bối đưa nàng đi rồi.
Chàng lao vút trở về Đào Hoa Trang.
Vừa gặp Đông Đảo Thần Y và Dương phu nhân, Siêu Quang đã hỏi:
- Bá phụ, nhạc mẫu, Dương muội về chưa?
Đông Đảo Thần Y mỉm cười:
- Túy Cuồng Lão đã đưa Bội Ngọc về đây, hiện đang nằm trong hậu thất.
Thấy Lục Siêu Quang dợm bước. Đông Đảo tiên sinh vội nói:
- Nhưng Bội Ngọc đã dặn ... đừng cho hiền điệt gặp. Vậy hiền điệt không nên vào.
Lục Siêu Quang kinh ngạc:
- Ôi, sao vậy bá phụ?
Ông lắc đầu.
- Ta không hiểu, cháu thử hỏi ... phu nhân ...
Lục Siêu Quang vừa quay sang thì Dương phu nhân cũng lắc đầu quầy quậy:
- Ta cũng không hiểu, có lẽ vì Bội Ngọc trúng thêm nhiều vết thương, mặtmũi càng xấu xí khó coi, nên nó chẳng muốn cho con được gặp đấy.
Lục Siêu Quang vụt la to:
- Ôi, Bội Ngọc hiểu lầm rồi, con đâu phải kẻ tầm thường như vậy.
Tiếng la vừa dứt, Lục Siêu Quang đã lao thẳng vào hậu thất, song cửa phòng đã đóng chặt, cài kỹ chốt bên trong.
Đập nhẹ vào cánh cửa, chàng kêu:
- Dương muội, Dương muội ...
Chàng nghe Bội Ngọc hỏi vọng ra:
- Lục huynh đấy à?
Lục Siêu Quang vội đáp:
- Phải, huynh đây ... muội hãy ra ngoài với huynh đi.
Bội Ngọc vẫn hỏi vọng ra:
- Số phận tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-chi-doat-hon/2792086/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.