Bỗng có tiếng lao xao làm hai người chú ý. Từ trong đám lau sậy cao quáđầu người, một bọn đạo sĩ tóc búi ngược, lưng đeo trường kiếm đang vẹtcỏ đi ra. Những kẻ này còn khiêng theo thi thể một chàng trai ... chẳngbiết chết từ hồi nào.
Mã Giáng Kiều buột miệng kêu:
- Chưởng môn phái Hoa Sơn ...
Lục Siêu Quang cũng đã nhận ra đạo sĩ đi đầu là Hàn Cộng Lực, nên chàng nói khẽ:
- Đừng la, để yên xem bọn họ làm trò gì đây.
Cô gái vẫn thì thầm:
- Họ khiêng xác chết của ai vậy?
Nhướng mắt nhìn, Lục Siêu Quang nói nhanh:
- Tử thi cũng búi tóc, mặc đạo bào, hẳn là người của họ.
Vừa nói chàng vừa kéo Mã Giáng Kiều ngồi thụp xuống.
Nhưng tai của Hàn Cộng Lực thính nhạy vô cùng, chỉ môt tiếng động nhỏ cũng không qua được thính giác của lão.
Quét tia mắt về phía tiếng động, Hàn Cộng Lực đã thấy lau sậy rung nhẹ, liền thét lớn:
- Kẻ nào núp lén đó, ra mau.
Lục Siêu Quang lập tức phóng ra khỏi bụi lau, chàng ưỡn ngực nói lớn:
- Ta là khách qua đường, có gì cần phải núp lén.
Một gã đệ tử đứng bên cạnh Hàn Cộng Lực bỗng rú lên:
- Hắc Diêm Vương, chính nó ... Con đã được thấy nó giết các vị đường chủ Bạch Ma Giáo trong rừng tùng.
Hàn Cộng Lực chiếu tia hung quang vào mặt chàng trai, miệng gầm lên dữ dội:
- Ta đang kiếm tìm ngươi để đòi nợ máu đây.
Lục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-chi-doat-hon/2792002/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.