Những lời của chàng trai làm Giáng Kiều dịu bớt tủi hờn. Nàng dựa mình vào ngực chàng, ngập ngừng nói:
- Nhờ huynh giải cứu, muội thoát tay gã ma đầu dâm ác. Nhưng tấm thântuyết sạch giá trong của muội đã phô bày trước mắt huynh rồi. Nếu muộikhông được cùng huynh kết hợp, thì chỉ còn cái chết mà thôi.
Lục Siêu Quang lẹ miệng:
- Thôi, cho huynh can, muội đừng nghĩ đến cái chết nữa.
Mã Giáng Kiều mỉm cười:
- Vậy ... ôm muội vào lòng đi.
Lục Siêu Quang không dám né tránh, nhưng khi tấm thân mềm mại của GiángKiều nằm gọn trong tay, chàng lại bàng hoàng xao xuyến kỳ lạ. Sợ mộtphút yếu lòng chợt đến, và mình sẽ dấn sâu vào hậu quả khó lường ... Lục Siêu Quang vội kiếm cớ:
- Ôi, huynh quyên mất, phải tìm dược thảo săn sóc vết thương cho muội.
Rồi chàng nhẹ đẩy nàng ra, lăng xăng đứng dậy.
Lát sau, Lục Siêu Quang đã có những lá dược thảo trong tay. Chàng bỏ miệngnhai nát, rồi xé giải lụa nơi tà áo Mã Giáng Kiều, giọng nói của chàngdịu dàng êm ái:
- Muội để huynh cột vết thương lại nhé.
Cô gái ngoan ngoãn, chẳng chút ngại ngùng cởi áo cho Lục Siêu Quang đắpthuốc, cột vết thương trên khuôn ngực trắng ngần. Ngược lại chàng vôcùng hồi hộp, chàng làm thật nhanh tay. Nhưng khi cột vết thương bằnggiải lụa, chàng mới phát hiện một vết bầm tím sau lưng nàng.
Lục Siêu Quang kêu lên:
- Tại sao muội có vết bầm này?
Mã Giáng Kiều cũng đưa tay rờ sau lưng, rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-chi-doat-hon/2791996/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.