Lục Siêu Quang thấy lão già thi triển những đườngkiếm kỳ dị, toan giết chết mình. Chàng bèn phải dùng Hồng Anh Bộ Pháp né tránh như gió, rồi thét lớn:
- Hãy dừng tay ...
Nhưng lão già như đã bị điếc tai, thanh trường kiếm cứ tung hoành như sóng loạn,quyết tâm bức sát Lục Siêu Quang, khiến chàng suy nghĩ nhanh một cáchcấp kỳ đối phó.
Chàng liền nhún mình một cái, phóng vút qua Mã Chu Sa, đồng thời tả thủ xỉa tới như một tia chớp.
Ánh kiếm sáng bạc của Mã Chu Sa không còn loáng lên nữa, vì lưỡi kiếm củalão đã bị kẹp chặt giữa hai ngón tay Lục Siêu Quang, không thể nhúcnhích.
Mã Chu Sa giật mình bởi thủ pháp quái lạ của chàng trẻ tuổi. Lão trụ bộ, vận lực giật nhanh cây bảo kiếm của mình lại.
Lão dồn công lực lên hữu thủ thi triển mười thành vẫn không lay chuyển được thanh kiếm bị kẹp giữa hai ngón tay Lục Siêu Quang.
Song chỉ của chàng tiếp tục kẹp chặt lưỡi kiếm, còn Mã Chu Sa vận dụng toànlực giằng bảo kiếm ra, đến nỗi đôi chân lão bị lún sâu xuống đất mà lưỡi kiếm của lão vẫn nằm giữa hai ngón tay Lục Siêu Quang như bị kẹp giữagọng kềm thép nguội.
Lão già chợt ngửa mặt lên trời than rằng:
- Ôi, nào ngờ Kình Ngạc Kiếm Mã Chu Sa hôm nay lại táng mạng nhục nhã ở nơi đây.
Nghe lời than của Mã Chu Sa, Lục Siêu Quang hiểu ra lão nhân có tâm sự gì u uẩn, và hẳn lão là nạn nhân của bọn Bát Kỳ Bang.
Chàng liền buông lơi song chỉ, không kẹp kiếm của lão nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-chi-doat-hon/104339/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.