Đêm càng khuya càng tĩnh lặng, gió thổi tiêu hồn.
Trong tiếng gió có tiếng leng keng không ngừng, nghe rõ mồn một, giống như lúc Huyết nô bay vào, mang theo tiếng chuông quái dị đó.
Đây lại không phải là tiếng chuông, chỉ là tiếng thiết mã treo trước cửa hưởng động trong gió.
Tiếng rền rỉ đã dừng, cả một đại sảnh rộng lớn, chỉ có bốn người bọn họ còn sống.
Mục quang Thường Tiếu quay lại nhìn lên mặt Lý đại nương, lại hét :
- Ai?
Lý đại nương không để ý đến y, chăm chú nhìn Huyết Nô :
- Ta đem bí mật Huyết anh vũ nói cho Thường đại nhân biết, ngươi thấy có được không?
Sắc mặt Huyết Nô chợt biến đổi, la lên :
- Không được!
Người không chịu đáp ứng không lẽ lại là nàng?
Thường Tiếu nhìn sang Huyết Nô, điềm đạm hỏi :
- Là ngươi không đáp ứng?
Huyết Nô đáp :
- Đúng vậy.
Thường Tiếu thốt :
- Cho dù ngươi không chịu đáp ứng, chỉ cần mẫu thân ngươi đáp ứng, ngươi xem chừng không còn biện pháp gì.
Huyết Nô cười lạnh :
- Bà ta nếu dám nói cho ngươi biết bí mật đó, ước định giữa bọn ta và bà ta coi như hoàn trả.
Thường Tiếu truy hỏi :
- Hoàn trả là sao?
Huyết Nô đáp :
- Bọn ta liền có thể khai thủ, dùng bất cứ phương pháp nào bọn ta thích dùng để xử lý chuyện này.
Nàng lại cười lạnh một tiếng :
- Chuyện nếu đã không còn là bí mật, còn phải đắn đo gì nữa?
Thường Tiếu hỏi :
- Bọn ngươi một mực đang lo lắng chuyện gì?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-anh-vu/84363/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.