Trong sương lạnh xuất hiện một người.
Một hắc y nhân cao thẳng như tiêu thương, khuôn mặt lạnh lùng, nhãn thần tàn khốc.
Vương Phong hỏi :
- Ngươi biết nguyện vọng của lão?
Hắc y nhân đáp :
- Lão muốn ta chết.
Vương Phong mỉm cười, thốt :
- Chỉ cần ông ta có nguyện vọng đó, không chừng ta có thể thành toàn cho ông ta.
Lão nhân đột nhiên thở dài, nói :
- Ta tịnh không muốn hắn chết.
Hắc y nhân thốt :
- Ta cũng không muốn lão chết, vì ta còn phải hỏi cung lão.
Vương Phong hỏi :
- Hỏi cung? Ngươi là ai, tại sao phải hỏi cung người ta?
Hắc y nhân đáp :
- Ta là Thiết Hận.
Thiết Hận. Danh tự của hắn đủ để diễn tả hắn.
Hắn là người của Lục Phiến môn, “Thiết Thủ Vô Tình” trong tứ đại danh bộ, hắn hận bọn loạn thần tặc tử, đạo phỉ tiểu nhân. Bảy năm qua, những vụ cự án bị hắn phá, không biết là bao nhiêu mà kể.
Thái độ của Vương Phong lập tức biến đổi.
Chàng biết người này, hơn nữa lại luôn luôn bội phục người này. Chàng luôn luôn bội phục người chính trực.
Thiết Hận nhìn chàng chằm chằm, thốt :
- Ngươi nhận ra ta, ta cũng nhận ra ngươi.
Vương Phong thốt :
- Ồ?
Thiết Hận thốt :
- Ngươi là Vương Phong.
Vương Phong mỉm cười, nói :
- Ta nghĩ không ra ta tự nhiên cũng hữu danh.
Thiết Hận thốt :
- Nhưng tên thật của ngươi lại càng nổi tiếng hơn, ngươi vốn tịnh không phải tên Vương Phong.
Nụ cười của Vương Phong có hơi miễn cưỡng.
Thiết Hận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-anh-vu/84351/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.