Bên trong Ly Nhan viện lúc này là cả một mảnh yên ắng. Mộ Dung Như Ly sắc mặt âm trầm, hàn khí lạnh lẽo không ngừng bành trướng khiến mọi người bất tri bất giác tránh xa.
Hoa Dật Vũ huých nhẹ Mộ Dung Như Lâm, nhỏ giọng hỏi:
“Như Ly lúc nào cũng như vậy sao?”
Hắn thở dài, bất lực lắc đầu.
“Ta chưa từng thấy muội ấy xa lạ đến vậy.”
Rồi nhìn nàng, đau lòng nhíu mày.
“Từ nhỏ Ly Nhi đã phải chịu nhiều ủy khuất. Mẫu thân vì sinh chúng ta mà bị rong huyết, mất quá nhiều máu sau đó liền qua đời. Cũng chính vì vậy mà từ nhỏ hai huynh đệ bọn ta đã thiếu đi tình thương của mẫu thân, cảm giác thực sự mất mát. May mắn thay bọn ta vẫn còn phụ thân, người rất yêu thương bọn ta.
Năm 5 tuổi kiểm tra phát hiện Ly Nhi không thể tu luyện, mọi người từ cung kính liền trở thành khinh thường. Như ngươi biết, đại lục Huyền Vũ coi trọng nhất chính là thực lực, không có thực lực thì chẳng khác nào đồ bỏ đi, vì vậy Ly Nhi luôn bị mọi người khinh thường cùng khi dễ.
Ta với muội ấy bản chất không giống nhau nên hoàn cảnh sống cũng khác nhau. Ta không biết phải làm sao mới có thể thay đổi được việc này, ta dù sao cũng chỉ là một hài tử, nhiều chuyện không phải muốn là có thể làm được.
Thân là ca ca, ta cảm thấy vô cùng hổ thẹn.
Ly Nhi về sau sống ngày một khép kín, ngay cả ta cũng không thể hiểu muội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-vu-khuynh-tai/2230379/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.