Lãnh Trần đã hồi phục nên Lan Nhi cũng không cần ở lại chăm sóc hắn nữa mà trở về Ly Nhan viện.
Hiện tại trong phòng nàng ta đang nắm chặt tay Mộ Dung Như Ly, rưng rưng:
"Tiểu thư, người cuối cùng cũng tỉnh rồi! Mấy ngày nay nếu không có Hàn Phong công tử giúp nô tỳ chăm sóc tiểu thư thì nô tỳ cũng không biết phải làm sao nữa!"
Mộ Dung Như Ly thoáng bất ngờ, nheo mắt:
"Ngươi nói gì? Là hắn chăm sóc ta?" nói xong còn chỉ về phía Mạc Hàn Phong.
Lan Nhi gật đầu.
"Vậy ngươi làm gì?" Nàng hỏi.
Bỗng chốc mặt Lan Nhi nổi lên hai rặng mây hồng khả nghi, ấp úng:
"Nô tì...đi giúp Tam thiếu gia chăm sóc Lãnh Trần..." đầu cúi thấp.
"Ồ..."
Mộ Dung Như Ly tỏ vẻ đã thông suốt, kéo dài âm điệu, không dấu vết liếc Mạc Hàn Phong một cái. Hắn làm như không thấy, đưa mắt nhìn về hướng khác.
Không khí trong phòng nhất thời trầm xuống, không ai lên tiếng. Thấy vậy Lan Nhi vội vàng nói;
"Tiểu thư đã tỉnh, nô tỳ hiện tại phải đi thông báo một tiếng với Tam thiếu gia." Rồi nhanh như chớp chuồn mất bỏ lại hai người Mộ Dung Như Ly.
Mộ Dung Như Ly lười biếng ngáp dài, tự rót một chén trà thưởng thức. Mạc Hàn Phong vẫn không ngồi xuống, chỉ lạnh nhạt nói:
"Hiện tại rảnh rỗi ngươi cũng nên vào xem xét hai căn phòng còn lại rồi chứ?"
Nàng gật nhẹ đầu buông chén trà xuống, tức khắc hai người liền biến mất khỏi phòng.
Lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-vu-khuynh-tai/2230330/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.