Dương Tiễn đưa mắt nhìn theo hướng chỉ của Dương Thanh Phi, đôi tử mâu đã kết một tầng sương dày.
Trước mắt hắn là nam nhân một thân bạch y tao nhã như trích tiên, âm trầm như mặt nước tĩnh lặng nhưng cũng lạnh lẽo tựa tảng băng ngàn năm trên núi Tuyết Sơn. Nam nhân trên mặt đeo mặt nạ bạc, hơi thở lạnh lẽo xa cách khiến người ta không rét mà run. Hắn đứng chắn trước nữ hài, một tư thế bảo hộ.
Phía sau, nữ hài đưa đôi lam mâu to tròn đầy tò mò nhìn ngó xung quanh. Nàng ta một thân lục y nhạt, dáng người nhỏ nhắn, giảo hoạt. Khuôn mặt tinh xảo được che giấu bên dưới lớp mạng che mặt mỏng manh, lúc ẩn lúc hiện đầy bí ẩn. Đôi lam mâu to tròn khi nhìn về phía hắn tràn đầy vẻ dò xét cùng đánh giá.
Đánh một cái rùng mình, Dương Tiễn trong lòng đổ mồ hôi lạnh. Hai người này khí chất cao quý khác người, không tầm thường. Vị thiếu niên bạch y từ đầu đến cuối đều dùng ánh mắt giết người không đền mạng để nhìn hắn. Nữ hài mặc dù luôn mang ánh mắt dò xét nhìn hắn nhưng nếu để ý sẽ thấy trong đó còn ẩn chứa sát ý nhè nhẹ. Hai người này...nhất định không thể chọc vào!
Lúc này một hộ vệ bên cạnh Dương Thanh Phi tiến đến nói nhỏ với Dương Tiễn:
“Thiếu chủ, nam nhân bạch y không đơn giản. Hắn có hơi thở của một cường giả, tuyệt đối không kém gia chủ!”
Nói xong còn không quên gạt đi giọt mồ hôi lạnh trên trán. Dương Tiễn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-vu-khuynh-tai/2230319/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.