Chương trước
Chương sau
“Bảy loại nguyên tố có lợi mà cũng có hại. Năng lực của ngươi cường đại là chuyện tốt nhưng huyền lực tiêu hao sẽ rất nhiều.”Mạc Hàn Phong nghiêm túc nói, Mộ Dung Như Ly cũng chăm chú lắng nghe, thi thoảng lại gật đầu tán thành.

Thấy nàng như vậy, hắn thầm hài lòng. Người trẻ tuổi có thiên phú cùng tài năng, nhất là những thiếu niên thiên tài, luôn có tính tự cao tự đại, tỏ vẻ cao cao tại thượng, cho rằng mình là nhất. Cũng may trên người Ly Nhi không có điểm này.

Lại quay sang Mộ Dung Như Ly, nàng lúc này trong lòng đang thập phần thất vọng. Còn tưởng thiên phú nghịch thiên thế nào, vậy mà chỉ có bảy hệ nguyên tố,chẳng có gì đáng để kiêu ngạo cả. Chừng nào không đủ mười loại thì nàng sẽ vẫn như hiện tại, “khiêm tốn” lắng nghe Mạc Hàn Phong.

Mỗ nam tử mà biết được suy nghĩ này của nàng lúc này thì chỉ sợ sẽ lập tức hộc máu trợn mắt lăn ra đất ngất xỉu.

“Bước tiếp theo là phải lĩnh ngộ Khế Ước Chi Trận. Bất quá với thực lực hiện tại của ngươi vẫn là chưa đủ, trước tiên cứ tu luyện Ma pháp sư nâng cao tu vi đi rồi mới tiếp tục tu luyện Triệu hồi sư.”

Mạc Hàn Phong nhíu mày nói, quả nhiên vẫn là chưa đủ...

Mộ Dung Như Ly nhún vai từ chối cho ý kiến, tùy hắn vậy.

“Bây giờ ngươi thả lỏng cơ thể, chậm rãi hấp thu huyền lực trong thiên địa đồng thời dung hợp huyền lực với hệ nguyên tố. Cứ cố gắng duy trì như vậy mà làm. “Hắn hướng nàng giảng giải cách thức tu luyện.

Nàng gật đầu tỏ vẻ đã hiểu. Chậc, dù sao kinh nghiệm đọc tiểu thuyết của nàng vô cùng dày dặn nên những điều cơ bản này nàng đã sớm nắm trong lòng bàn tay.

Thấy nàng đã rơi vào trạng thái tĩnh tu Mạc Hàn Phong biết ý liền phất tay phong tỏa không gian trong Ly Nhan viện rồi xoay người một cái quay về Cổ Vạn Phúc.

Lại nhìn đến Mộ Dung Như Ly đang vô cùng cao hứng. Oa, nàng chờ chính là lúc này đây! Tu luyện! Kiếp trước nàng đã nhiều lần ao ước có thể tu luyện được, không ngờ lại trở thành hiện thực, thật cao hứng a!

Bất quá cao hứng thì cao hứng nhưng vẫn là nên tập trung tu luyện a~

Tâm tình dần ổn định, Mộ Dung Như Ly bắt đầu bước đi bước đầu tiên trên chặng đường trở thành cường giả dài dằng dặc.

____________________________________

2 canh giờ *sau... (*1 canh giờ = 2 tiếng)

Oành—

Một tiếng nổ lớn đột ngột vang lên. Dưới chân Mộ Dung Như Ly không biết từ lúc đã xuất hiện một vòng tròn bạch quang, bên trong nó dần dần hiện ra một ngôi sao nhỏ.

*Cấp bậc tu luyện tại Đại lục Huyền Vũ chia ra như sau và mỗi cấp vòng tròn lại có một màu khác nhau:

1. Huyền Sĩ: màu trắng

2. Huyền Sư: màu lục

3. Huyền Vương: màu tím

4. Huyền Hoàng: màu cam

5. Huyền Tông: màu bạch kim

6. Huyền Thánh: màu vàng

7. Huyền Thần: màu đỏ

8. Huyền Đế: màu lam

9. Huyền Vũ: tam sắc(vàng, đỏ, lam)

*Mỗi ngôi sao tượng trưng cho mỗi giai của một cấp.

Một khắc tiếng nổ kia vang lên Mạc Hàn Phong đã lập tức có mặt trong phòng.

Nhìn một màn này hắn liền hít thở không thông. Thiên phú cũng quá yêu nghiệt rồi! Mới qua 2 canh giờ mà đã đột phá, nếu không phải chính mắt nhìn thấy, có đánh chết hắn cũng không tin.

“Đùa gì chứ, qua 2 canh giờ mới đột phá sao? Chán chết! Hừ hừ, với cái tiến độ chậm rì này thì không biết bao giờ ta mới trở thành cường giả được đây... “

Trái với biểu hiện kinh hãi của Mạc Hàn Phong, Mộ Dung Như Ly lại thất vọng lầm bầm.

Khoé miệng co giật, hắn đỡ trán thở dài một hơi. Nha đầu này thật là... Rồi như chợt nhớ ra điều gì trong mắt Mạc Hàn Phong liền xẹt qua một đạo lưu quang. Hắn hướng phía Mộ Dung Như Ly trên giường nói:

“Ly Nhi, ngươi mau nhắm mắt lại rồi đưa một tia huyền lực vào Cổ Vạn Phúc đi, có thứ này ta muốn đưa ngươi xem. “

Mặc dù trong lòng thập phần tò mò song nàng vẫn là làm theo lời hắn, chậm rãi đưa một tia huyền lực vào Cổ Vạn Phúc. Tia huyền lực vừa tiến vào thì lập tức biến mất, cùng lúc đó nàng cảm thấy chóng mặt, cả cơ thể nhẹ bẫng, tức khắc liền biến mất trong phòng. Hai người đã rời để lại một mảnh im ắng.

——— —————— —————

Tại một địa phương xa lạ nào đó...

“Ách...đau...”

Mộ Dung Như Ly nhấc người đứng dậy, xoa xoa cái trán đau nhức, trong lòng bực bội. Chết tiệt, làm cái gì cũng nhất thiết phải khiến nàng nhức óc sao? Tức chết!

Sau một hồi chửi bới kẻ nào đó nghĩ ra phương pháp chết bầm này nàng cuối cùng cũng chú ý đến không gian xung quanh.

Vừa nhìn một lần hai mắt liền không khống chế được mà trợn tròn. Ể?! Đây là sao?! Không phải mới nãy nàng còn an nhàn nằm trong phòng sao, như thế nào hiện tại lại xuất hiện ở một nơi xa lạ với cây cỏ xanh rờn, hoa nở đầy đất, núi cao sừng sững, suối chảy róc rách, quạ,ấy chết, là chim, hót líu lo chứ?!

Nhìn Mộ Dung Như Ly vẻ mặt kinh hãi đến độ mắt muốn rớt khỏi tròng Mạc Hàn Phong thầm đắc ý. Ít nhất khi nhìn thấy khung cảnh này hắn cũng không có loại biểu tình luống cuống như nàng.

Nếu để Mộ Dung Như Ly biết được ý nghĩ trong lòng hắn lúc này thì chỉ sợ nàng sẽ xắn tay áo lên ngoắc tay khiêu khích: Ngươi đắc ý cái rắm! Có giỏi thì nhào vô, ta nhất định phải hảo hảo giáo huấn ngươi mới được! (Tất nhiên là mặc kệ hắn là cái gì huyễn thú

Theo lời giải thích của Mạc Hàn Phong nàng mới biết đây là không gian bên trong Cổ Vạn Phúc. Thật không ngờ một Viên ngọc nhỏ bé mà cũng chứa được một nơi như vậy. Nàng cũng lờ mờ đoán ra được nguyên nhân tại sao tổ chức lại muốn có được nó đến mức cử một sát thủ kiêm đạo chích đứng đầu tổ chức như nàng đánh cắp rồi.

_________________

Nguyệt
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.