Lúc này tại đỉnh Tuyết Sơn, sau khi bình tâm đôi chút, Thủy Mẫu vẫn không từ bỏ cơ hội đi xuống núi, để tìm gặp nam nhân của mình, cùng thân sinh bảo bối.
Nơi mà Liễu Thiên Nguyệt cấp cho Thủy Mẫu là một biệt uyển khá xa với ba tòa lâu, vì nơi này phong cảnh hữu tình, không khí tĩnh lặng, thích hợp cho việc dưỡng thương của nàng ta.
Đi qua một hàng lang khá dài bắt qua ba tòa lâu thì nàng nhoẻn môi cười đẹp, vì qua khỏi ba toàn lâu này, nàng có thể tự do đi xuống núi.
“Sư phụ, người đang có bệnh trong người cần được nghỉ ngơi” một bóng dáng xuất hiện, kéo theo thanh âm uy nghiêm, nụ cười trên khóe môi liền biến mất, nàng xoay đầu lại, oán hận hắn “Vỹ nhi, ta biết ngươi muốn tốt cho ta, nhưng nếu ngươi cản ta thì hãy đâm chết ta” đúng, hiện tại cho dù thần tiên có xuất hiện, cũng không thể cản trở nàng được.
“Sư phụ, người đừng nên như thế, Vỹ nhi hứa, chỉ cần sư phụ hảo hảo tịnh dưỡng, sau khi hồi phục Vỹ nhi sẽ đưa sư phụ xuống núi như lời Vỹ nhi đã hứa” hắn biết sư phụ của hắn có tính khí như con nít, nhưng mà hiện tại quả thật hắn không thể nuông chiều sư phụ của mình.
“Vỹ nhi, xem như vi sư cầu xin con, nể tình của vi sư đã dạy dỗ cho con, hãy để ta đi” nàng muốn biết ‘hắn’ còn tại thế hay không, nàng thật muốn biết ‘nhi tử’ của mình sống như thế nào, nàng thật sự muốn gặp họ.
“Sư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-vu-da-nguyet/2495317/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.