“Bẩm chủ nhân dưới núi truyền tới, có người họ Hoàng Bá cầu kiến” một người tới nội điện mà bẩm báo.
Ngước mắt nhìn, thu hồi sách trong tay “Thỉnh” câu nói này khiến cho hai bóng dáng phía sau có chút rung động, mỗi cử chỉ của họ nàng đều nghe thấu dù rằng nàng không có mọc thêm ‘mắt’ sau lưng nhưng nàng một thân ‘tuyệt học’ nên phản ứng của mọi người không thể nào không lọt qua tai nàng được.
“Các ngươi ngạc nhiên?” thấy chủ nhân ‘nhân từ’ mở miệng trước thì Tố Lạc Quyên không ngại miệng trào phúng nói “Hắn chính là kinh thành tuyệt đại –Trần Thế Mỹ”.
Không khỏi kinh ngạc, nàng hỏi “Vì sao?”
“Hắn vì một danh kỹ mà làm tổn hại người hắn yêu hơn bấy lâu nay, sau khi tán tán hợp hợp thì cùng người hắn yêu chính thức bái đường thành thân, nhưng trong ngày động phòng hắn lại đi phong hoa tuyết nguyệt bỏ lại thê tử cô đơn hiu quặn, chẳng những vậy mà chín thê, tam thiếp trong một ngày”
Nghe lời nói của Lạc Tố Quyên thì nàng chóng mặt hoa mắt, trong trí nhớ của nàng hắn là một suất đại nam nhân….còn là một người nhân nghĩa thấy bất bình liền ra tay tương trợ, tuyệt không phải là hạng người như Tố Lạc Quyên nói.
“Muội sai rồi, hắn là vì trả thù cho ái thê của hắn thôi” Tố Lạc Hiểu từ trước tới giờ không bao giờ cùng muội muội thân sinh của mình bất đồng ý kiến, ngoại trừ lần này.
“Ngụy biện, hắn tuy nói thế nhưng mà đêm nào cũng ‘phong hoa tuyết nguyệt’ tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-vu-da-nguyet/2495288/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.