“Á…………” nàng la lên trong thực đau khổ, khi đầu nàng bị nữ tử yếu ớt trên gường nắm giữ, cảm giác đỉnh đầu nàng có một luồn khí thật là nóng, khiến nàng muốn nổ tung ra, cứ như thể đang bị chiên trên trảo dầu.
“Đau quá”, sau khi hết nóng, thì trên trán nàng liền đau tới nàng phải bịch lại để tránh đỡ cái đau đớn, khóc hết nước mắt, lăn qua lăn lại thật lâu nàng mới hồi phục lại trạng thái.
Nha, ta chỉ là hảo tâm giúp người, không có hảo báo đáp thì thôi đi, lại còn đau thấu xương tủy, khiến toàn thân ta nóng nực và đau đớn, cả người như bị người ta bóp méo lại nhào nặn ra.
Sau một hồi đỡ hơn, ta vội tìm lấy nàng ta để tính sổ, cảm giác giết dâng tới đỉnh đầu, ta la lên “Ngươi thật nhẫn tâm, ta giúp đỡ ngươi….ách….”
Cả người nàng ta liền khô héo lại như một cỗ cương thi ngàn năm, nàng ta hướng tới ta nói “Ta….vừa….truyền….hết…nội….lực….cho…ngươi….”
Ta hoảng loạn rầm lên “Ngươi điên rồi, ngươi muốn tự sát” trong lòng ta dâng trào lên một cổ xúc động mà nói.
“Ta…sống…không…được…lâu, sống….thêm…mấy….ngày….chi…bằng…sớm…kết…thúc” nói xong nàng muốn nhắm mắt lại, ta hét lên “Không, ngươi không thể như thế được”
“Ta…biết….ngươi…tâm…hồn….lương…thiện…ngươi…là….người….thừa…kế….Tuyết….Sơn….ngươi….sẽ….trở….thành….trưởng….môn….nhân…đời….thứ….10….của….Tuyết….Sơn..vì….bí…tịch…Cổ…Nhạn…chấp…nhận…ngươi….nên….ngươi…không…muốn…cũng…không….được”
“Không, ta không cần, ta muốn ngươi tỉnh lại cơ…ô….ô….” bất chợt ta khóc thét lên vì nội quy bá đạo của Tuyết Sơn, ở bên ta chưa hề có ai lìa xa ta, tuy không quen biết nhau nhưng mà ta không cầm lòng được….ô….ô….ô…
“Không…được….rồi….ta…muốn…ngủ….ngươi….hứa….với….ta….được….không” nữ tử cố gắng nắm lấy tay nàng nói, nàng lắc đầu “Không, ta không hứa”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-vu-da-nguyet/2495208/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.