“Ngươi còn mặt mũi nào để tới đây” dựa người vào tường Huyền Vũ Dạ Mạc lạnh nhạt nói với kẻ lén lén lút lút tự ý phi thân vào <Tuyết Thanh Các>.
Mới không gặp Hoàng Bá Thuần một ngày, mặt hắn hốc hách hẳn, cả người phảng phất chút bất cần đời, cười lạnh hắn nói “Tới để giải quyết hậu quả đã để lại”.
“Ta không cho phép ngươi tổn thương nhị muội của ta”, Huyền Vũ Dạ Mạc lạnh lùng dùng tay chặn lại bóng dáng cao to đang muốn bước tới phòng của Huyền Vũ Dạ Tuyết.
Hắn muốn nói thì cánh cửa phòng được bật ra “Thuần ca ca” xuất hiện bóng dáng xanh xao, hốc hác không kém gì Hoàng Bá Thuần, nhưng Huyền Vũ Dạ Tuyết vẫn nở nụ cười nồng nhiệt đón tiếp hắn.
Huyền Vũ Dạ Mạc hoảng hốt tới đỡ bóng dáng siêu vẹo của nàng nói “Nhị muội, muội không khỏe mau đi vào đi, đừng nên gặp hạng người này nữa”.
Lắc đầu, nàng ho khan “Khục, đại ca, thỉnh đại ca rời khỏi đây trước, muội có việc cần nói với Thuần ca ca”
“Ta…” Huyền Vũ Dạ Mạc á khẩu với sự cứng rắn của Huyền Vũ Dạ Tuyết, hắn đành cắn môi thở dài “Được”
Trước khi đi cảnh cáo Hoàng Bá Thuần “Tốt nhất không nên làm muội muội ta tổn thương lần nữa”
Huyền Vũ Dạ Mạc rời đi thì xung quanh <Tuyết Thanh Các> cũng trở nên ảm đạm giống chủ nhân của nó giờ đây.
Tiếng gió thổi qua, một trận gió lạnh thổi tới, Huyền Vũ Dạ Tuyết liền “Khục…” ho lên, hắn tiến tới, nàng quát “Không yêu muội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-vu-da-nguyet/2495203/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.