Phải, hôm qua nàng đã suy nghĩ rằng nếu ăn không ngồi rồi chi bằng làm việc mình thích mà vẫn có tiền vào túi.
Vì thế nàng không mảy may gì mà bước vào <Di Hồng Lâu> tiến thẳng tới phòng của Hồng tỷ tỷ.
“Người nào?” Thẫm Hồng nhăn mày, rống lên, ta xuất hiện “Nha, nguyên lai tỷ không chào đón muội”, cửa sổ mở ra theo đó ta liền phi thân lên đỉnh gường ngồi một cách phong lưu nhìn Hồng tỷ tỷ nói.
“Ách, ngô, nào có, nào có <Di Hồng Lâu> này luôn hoan nghênh Nhiêu Nhiêu cô nương mọi lúc mọi nơi a” khuôn mặt tươi cười dáng điệu chuyện nghiệp Thẫm Hồng quả thật thay đổi sắc mặt hảo nhanh nha.
Phi thân xuống gường, ta nằm lên một cách thoải mái nói “Dạo này tiểu nữ đang thiếu thốn a, mong Hồng tỷ tỷ ‘chỉ điểm, chỉ điểm’”
“Di, đó là chuyện quá dễ dàng”, xoa xoa hai bàn tay Thẫm Hồng tiếp đón nàng cực kỳ nồng hậu, không chỉ là nịnh nót hay là sủng hạnh đều có đủ.
Nghe nàng ta đề cập tới ta liền nói “Như thế nào, tỷ không sợ quán của tỷ lại sập nữa sao?”
“Ngô, sập thì xây lại, <Di Hồng Lâu> không thiếu thốn vật của như vậy”, chớp chớp đôi mắt đẹp Thẫm Hồng liền nói, trong mắt của nàng ta, ta nhìn ra một điều gì đó liền kề sát mặt Hồng tỷ hỏi “Phải không, hay là tỷ có gì đó giấu giếm muội?”
Khẽ giật mình, Thẫm Hồng cười hì hì cực kỳ nhu tình nói “Chẳng lẽ muội nghi ngờ tỷ, có khi nào tỷ lại lừa gạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-vu-da-nguyet/2495184/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.