Một đêm trôi qua êm đềm như vậy, cổ đại quả thực hảo nhiều soái ca nha, nhưng bất quá không soái ca nào là của ta!
Aiz…..không nhắc nhở mình không được buồn, không được động tâm, trằn trọc cả đêm không ngủ được kết quả là ta mang đôi mắt gấu mèo đến thỉnh an Phụ thân và phụ mẫu ta.
Đại ca ta liền hỏi “Đêm qua muội ngủ không ngon? Đại ca đã ra hạn chế là không ai được bước tới Đào Thanh Các rồi mà, hay là do thủy thổ không đúng?”
Ta quơ quơ tay đáp “Di,không phải đâu ca ca, tại sáng hôm kia muội ngủ nhiều quá, nên tối không ngủ được, muội xúc động vì gặp được lại người thân nên nhất thời không ngủ được”
Mẫu thân ta lại một màn nước mắt giọt ngắn giọt dài nói “Thật tội nghiệp, tiểu hài tử, từ nay sẽ không ai hiếp đáp con nữa, hài tử ngoan của ta” nói xong liền lảng sang chuyện khác “Hôm nay phải đi chùa An Tự cầu phúc cho tỷ tỷ con cũng là cho con luôn, nào không thể để trễ nãi giờ lành được, đi thôi”
À há, ta biết rồi tính khí của ‘tiểu tổ tiên’ giống ta cũng giống như vị lão nương này đây, tùy hứng thay đổi, hảo thật quá thú vị.
Dứt lời mẫu thân đại nhân không mảy may mà ném ta vào kiệu và đi lên núi. Tỷ tỷ, đại ca ca ta cũng đi theo.
Ngồi kiệu cũng không hề sướng gì đâu nhá, cứ như bị nhốt trong quan tài vừa nực, vừa chật mà vừa khó thở, đường lên núi lại dốc, ngồi tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-vu-da-nguyet/2495174/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.