"Hai triệu đô là bao nhiêu tiền vậy... Nhiều lắm sao?" Bé gái bên cạnh ánh mắt lộ rõ vẻ tò mò hỏi Dương Chí.
Dương Chí tỏ vẻ như rất sành đời nắm tay bé gái chỉ về phía bên kia đường:
"Có thể không nhiều sao... Cậu thấy toà nhà cao tầng bên kia đường không... Ba mình nói chiếc xe đó có thể mua được cả toà nhà đó đấy."
Bé gái tên Ngọc Quyên nghe thấy thế càng không giấu nỗi vẻ kinh ngạc trên mặt mà nhìn Tiểu Hiên đầy ngưỡng mộ.
"Wow... Nhà cậu thật ra là giàu nức vách đổ tường đúng không Thành Hiên?"
"..." Tiểu Hiên vẫn như thế im lặng không nói gì... Ai biết gì đâu... Ba nhóc nói sao thì nhóc nghe vậy, làm sao mà biết cái xe ban sáng nhóc ngồi trên đó lại có giá trị bằng cả toà nhà như thế.
Thấy tiểu Hiên cứ im lặng mãi, Dương Chí liền chắc chắn suy nghĩ của cậu là đúng mà khinh thường kéo tay Ngọc Quyên đi vào lớp, vừa đi vừa không quên bỏ lại mấy câu châm biếm tiểu Hiên:
"Sao có thể chứ... Chắc là ba cậu ấy đi xe của sếp mình... Chứ cậu ấy ăn mặc toàn đồ rẻ tiền làm sao mà nhà giàu được."
"..." Thật ra tiểu Hiên biết cậu bạn này không xấu, hôm qua cậu ấy còn tận tình giúp nhóc giữ chỗ ngồi, chủ động bắt chuyện với nhóc... Chỉ là bản tính hơi kiêu ngạo... Chắc vì cậu ấy đã quen ở trong lớp này nhà cậu ấy là giàu có nhất, ai cũng xoay quanh xu nịnh cậu nên cậu không chấp nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-vi-nhu-trang/2837796/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.