Sáng hôm sau Giản Trung Khúc đưa theo Triệu Huyền Vi đến Vi Nguyệt, hắn nghĩ cô có thể hiểu ý nghĩa của cái tên này, Vi Vi của hắn cũng không phải đồ ngốc, ý hiện lên mặt chữ thế này mà cô còn không hiểu chẳng phải là quá phũ phàng với tâm ý nhiều năm của hắn hay sao?
Giản Trung Khúc vừa đẩy Triệu Huyền Vi vào văn phòng của mình thì bên ngoài một đám nhân viên đã xôn xao bàn tán:
"Chủ tịch đưa ai đến công ty vậy?"
"Không có biết... Nhìn lạ lắm."
"Có khi nào là bạn gái của chủ tịch không?"
"... Phải không đó... Chân cô ấy..."
"Người ta yêu nhau từ tâm hồn, khiếm khuyết trên cơ thể thì là cái gì..."
"Ừm... Mày nói gì cũng đúng... Nhưng mấy ngày này né bà Như Mỹ ra thì tốt hơn..."
"Sao vậy?"
"Mày nhìn cái vẻ mặt bà ấy nhìn chằm chằm chủ tịch với cô gái kia đi... Eo ôi... Muốn nhào lên xé nát mặt người ta luôn ấy."
Cả công ty ai mà không nhìn ra được tình ý mà Như Mỹ dành cho chủ tịch, chỉ tiếc là mấy năm qua cô ta vẫn không gặt hái được gì, bây giờ bên cạnh chủ tịch lại xuất hiện một cô bạn gái, cô ta không tức điên lên tìm cấp dưới để trút giận mới là chuyện lạ.
***
Người phụ nữ mặc một chiếc đầm đỏ chói, giọng hét ra lửa chỉ thẳng vào mặt tiểu Hiên mà quát lớn:
"Cái thằng nhóc này sao mặt mày vẫn cứ lầm lầm lì lì ra thế kia, không chịu xin lỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-vi-nhu-trang/2837772/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.