"Ba lừa con cái gì chứ?" Trác Nhất Thành phì cười hỏi lại thằng con trai mình.
Tiểu Hiên đưa ánh mắt thất vọng nhìn anh, lần đầu tiên trong cuộc đời nhóc lại bị ba mình lừa một vố như vậy, nhóc còn răm rắp nghe theo lời ông ấy.
"Ba nói ba chỉ là một nhân viên văn phòng." Tiểu Hiên hơi bực mình nói.
Trác Nhất Thành cười cười, thấp giọng nói:
"Thì ba là nhân viên văn phòng thật mà... Con cũng đâu hỏi ba làm việc ở văn phòng nào." Thì anh làm ở văn phòng Tổng giám đốc của Trác thị, thằng bé không hỏi thì anh trả lời thế nào.
Tiểu Hiên tất nhiên là không phục câu trả lời này, nhóc lớn giọng bắt bẻ tiếp những lời nói trong quá khứ của anh:
"Ba còn nói lương chỉ đủ nuôi hai mẹ con con... Dương Chí nói cái xe này giá bằng cả toà nhà đó, thế mà nói là đủ."
Trác Nhất Thành cười lớn, nhìn con trai mình phồng cặp má mũm mĩm của nó lên như con cá nóc mà chất vấn anh, khiến anh không nhịn được mà muốn trêu thằng bé thêm nữa:
"Haha... thì vừa đủ thật mà... có dư cũng bị mẹ con giữ hết rồi."
Tiểu Hiên thật sự á khẩu, cậu khó chịu mà thốt ra mấy lời cuối cùng, trước khi quyết định cạch mặt ông già nhà mình:
"Ba đúng là ông già lươn lẹo."
***
Giản Trung Khúc sau khi sắp xếp cho Triệu Huyền Vi yên vị trong phòng mình, hắn liền phải luyến tiếc tạm biệt cô mà đi họp với ban giám đốc, trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-vi-nhu-trang/2837768/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.