Trời rốt cuộc cũng sáng, gió nổi lên xua tan sương mù bao phủ Yểm Đô. Tòa tháp giữa thành tượng trưng cho sự uy mãnh và trường tồn, nửa vòm cửa sổ áp mái lộ ra trong biển sương mù tích tụ nhiều ngày liền, trên vòm mái bóng bẩy được trổ một loạt ô cửa sổ, từ xa nhìn lại chỉ thấy một cột thẳng tắp chỉ lên trời…
Thật sự không hiểu nổi vì sao trước đây lệnh chủ lại xây cái tháp có hình như thế nữa. Theo như lời ngài ấy nói thì là tiện cho việc xem thiên tượng… Thôi đi, đều là nam giới cả, ai mà không hiểu nó là gì chứ, nói cho cùng vẫn là vì để nâng cao hình tượng thôi… Một kình trụ khổng lồ phô trương như thế, hèn gì đám nữ yêu cứ đổ xô tới*.
(*) Một vật hình ống tròn vừa thẳng vừa to chỉa thẳng lên trời, không cần giải thích chắc độc giả cũng hiểu nó tượng trưng cho cái gì của lệnh chủ rồi nhé.
Sau khi Yểm hậu gả vào thành thì phải đập nó đi thôi. Mặc dù năng suất làm việc của lệnh chủ hơi kém, nhưng có mẫu đó rồi, cuộc sống tốt đẹp rất mau sẽ ở ngay trước mắt thôi. Đến lúc tượng nữ nhiều lên, cứ để nó đứng chình ình ra đấy thì cũng không hay lắm.
Ly Khoan Trà và đại quản gia ngồi xổm trên tường đất nuốt mây nhả sương, ở Phạn Hành Sát Thổ không mọc nổi được hoa cỏ gì khác, chỉ có mỗi cây thuốc lá là tươi tốt dị thường. Qua nhiều năm như thế, đám tượng nghiên cứu đủ phương pháp,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-trung-mi/2156684/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.