“Ngươi là… Chấn Y?” Nàng vội vã buông tay, không khỏi xấu hổ vì vừa nhận nhầm người.
Tuy nhiên, mọi chuyện đang càng lúc càng lạ lùng hơn, chẳng lẽ nơi này không nằm trong ba nghìn thế giới? Người nàng tìm khắp cả Sát Thổ cũng không thấy mà lại xuất hiện ở đây. Liệu đây có phải là điềm báo rằng nàng sẽ trở nên không rõ tung tích như y, không về lại Phạn Hành Sát Thổ được nữa?
Lòng nàng nặng nề hẳn đi, cảm thấy bi ai trước tình trạng bị động trước mắt, rồi lại nghi ngờ mọi thứ. Liệu một người đã từng bịa chuyện gạt nàng có đáng để tin tưởng hay không, khó mà nói được. Huống hồ nơi này quá kỳ lạ, với tình hình rối loạn như bây giờ, nàng thậm chí còn không phán đoán được người trước mặt thật giả ra sao. Vì vậy phản ứng quá khích không phải là hành vi sáng suốt, thế nên nàng chỉ hơi ra vẻ ngạc nhiên, “Ta tìm ngươi lâu lắm rồi, thử hết mọi cách có thể nghĩ ra mà vẫn không có tung tích của ngươi. Vì sao ngươi lại ở đây?”
Y hơi thất vọng vì nàng nhanh chóng rụt tay về như thế, nhưng vẫn miễn cưỡng nở nụ cười, “Đầu đuôi chuyện này nói ra thì rất dài dòng… La Sát Quỷ quốc chỉ có đêm không có ngày, ta không biết mình đã đi bao lâu rồi, không tìm được đường ra, cũng không có người để nói chuyện. Lúc nãy nghe hai tên quỷ kháo nhau nói là lại có người sống mới ở ngục thất, ta tính đi xem sao, không ngờ nửa đường lại gặp được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-trung-mi/2156682/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.