Ánh sáng trong mắt Cù Như từ từ lịm đi, đồng tử mất dần tiêu cự, cách cái chết chỉ còn một bước. Minh Huyền phẫn nộ không biết phải trút vào đâu, không kiểm soát được lực tay, nhưng trong lòng rất rõ, Cù Như không thể chết được. Con chim này chết Vô Phương sẽ hận y, không yêu nhau được chẳng lẽ giết nhau? Suy cho cùng y vẫn không có dũng khí này, chậm rãi buông tay ra, ném Cù Như qua một bên.
Nếu là người thì đã mất mạng từ sớm rồi, có điều yêu chính là yêu, tinh phách không bị hủy thì cơ thể có sứt mẻ chút cũng không chết ngay được. Cù Như nằm sấp trên đất ho khan liên hồi, nhặt lại mạng từ Quỷ Môn quan, cô bé xoay người nằm ngửa ra, há to miệng thở hào hển. Minh Huyền cúi đầu đứng nhìn dưới chân đèn cao cao, ngược chiều ánh sáng nên không thấy được nét mặt y, nhưng đường viền lạnh lùng kia lại khiến người ta cảm thấy xa lạ và âm u. Cù Như biết y không giết mình không phải là do niệm tình xưa, chỉ do y vẫn kiêng dè phản ứng của sư phụ mà thôi. Bất kể thế nào thì cô bé cũng được chính y đón vào cung, nếu chết như thế, chắc chắn sư phụ sẽ không để y yên.
Nói không đau lòng thì hẳn đó không phải là lời thật lòng. Dẫu gì cũng từng có hai đêm với nhau, hai đêm đó có đẹp hay không tạm thời khoan bình luận, song nói thế nào thì cũng gần nhau hơn so với quan hệ sư tỷ sư đệ đơn thuần. Kết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-trung-mi/2156660/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.