Xem ngươi nuông chiều hắn thế nào, cả ngày chỉ biết lêu lổng, bảo tiểu tử này đi đưa cơm thôi mà hắn đều có thể suýt nữa quên mất!
Lão nương nuông chiều?
Còn không phải học ngươi, rảnh rỗi liền chạy khắp núi tìm người uống rượu, chỉ có biết ăn ăn uống uống, cũng không quản hắn. . .
Tốt! Tốt! Sau này vi phu nhất định sẽ nhìn chằm chằm tiểu tử này!
Thác Bạt Xương không khỏi toát mồ hôi lạnh, đang nói chuyện sao lại kéo đến đầu mình, vội vàng lên tiếng chặn lại. Chu Nhược Thủy tức giận nói:
Hoàng Liên Nhi kia nữa, không xem thân phận mình là gì, một quả phụ, không biết xấu hổ không biết thẹn lại chủ động đi tìm sư tôn!
Thác Bạt Xương lập tức tiếp lời nói:
Đã sớm để ngươi cách Hoàng Liên Nhi kia xa một chút, ngày thường tỷ tỷ muội muội, nhưng ngươi không nghe, nàng cũng không phải đèn đã cạn dầu!
Hoàng Liên Nhi kia làm chưởng quỹ Chân Vị Trai, lại là một phụ đạo nhân gia, xuất đầu lộ diện đưa đón tiếp đãi, khó tránh khỏi truyền ra chút tin đồn, ban đầu cũng không ai để ý. Nhưng trăm năm trước Sở Xuân gia chủ Sở gia Lâu Phong Dao Hà, ở tuổi nửa chân đã sắp xuống mồ, không biết phát điên hay thế nào, đột nhiên cưới Hoàng Liên Nhi kia về làm vợ. Cưới về chưa đầy hai năm, Sở Xuân đã qua đời. Hơn nữa trước khi chết còn chẳng hiểu vì sao chuyển hơn phân nửa gia nghiệp của Sở gia cho Hoàng Liên Nhi kia, làm hậu nhân Sở gia rất bất mãn, thậm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-tran-dao-do/4645513/chuong-826.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.