Đạo hữu chậm đã!
Khi Khang Thiếu Nhạc từng bước tiến tới, chuẩn bị cùng Lưu Ngọc, Hồ Bắc Dương phát động công kích với hai người Hắc Hổ, Hắc Hổ đột nhiên lên tiếng.
Bên cạnh Hổ mỗ chính là Hàn Thi đạo hữu của nội điện, vừa rồi tình thế bắt buộc, Hổ mỗ cùng Hàn Thi có nhiều đắc tội đối với đạo hữu, mong đạo hữu chớ trách!
Nhớ năm đó ở Âm Sa Đảo, chỉ cần đạo hữu đến bán vật, Hổ mỗ chưa bao giờ ép giá!
Đạo hữu cũng là tu sĩ bản thổ của Cửu Quốc Hải Vực, hợp tác với bản điện nhiều năm như vậy, chính là người một nhà, hẳn biết cách làm việc của bản điện, từ trước đến nay dĩ hòa vi quý.
Trước đó lựa chọn Bạch Lâu đạo hữu, hoàn toàn là lão gia hỏa này nhanh mồm nhanh miệng, Hổ mỗ cũng không tiện từ chối.
Bạch Lâu đã chết, sao đạo hữu không liên thủ với Hổ mỗ, cùng nhau đối phó hai ngoại nhân Trung Châu này.
Hắc Hổ nặn ra một nụ cười trên mặt, chậm rãi nói. Nghe vậy, Lưu Ngọc cùng Hồ Bắc Dương liếc nhau, lập tức nhìn về phía Khang Thiếu Nhạc, tim theo đó bất giác nhảy lên tận cổ họng.
Đường chủ nói đùa, quý điện xuất tiền, bản tọa xuất lực, trong mắt quý điện, bản tọa nhiều lắm là chính là tay chân, cũng không dám nhận là người một nhà.
Lúc này liên thủ với đường chủ, há chẳng phải bản tọa sẽ thành kẻ bội bạc!
Khang Thiếu Nhạc từng bước tới gần, khinh thường nói.
Vòng thí luyện này vốn là loạn đấu, cường giả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-tran-dao-do/4645506/chuong-819.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.