1 canh giờ trôi qua, Khởi Minh không có ý định dừng ''nhảy nhót'' lại nhưng tên ăn mày có chút không đợi nổi nữa.
Một người bình thường có thể nhảy liên tục 1 canh giờ sao?
Sát thủ không thiếu thời gian nhưng cũng sẽ không thừa thời gian. Hi sinh thời gian cho một con mồi chính là kiên nhẫn nhưng hi sinh thời gian vì một con kiến là ngu xuẩn.
Đặc biệt là một con kiến thiểu năng.
Vù!
Một đường kiếm khí bắn ra, đồng thời tên ăn mày biến mất.
Tới rồi!
Lưỡi kiếm khí nhanh chóng lao tới trước mặt Khởi Minh, và phía sau lưng tên ăn mày đã xuất hiện.
Thập tự trảm!!
Nhìn thấy đòn đánh của mình sắp thành công, tên ăn mày không khỏi lộ vẻ khinh bỉ xen lẫn hối hận.
Khinh bỉ Khởi Minh quá ngu xuẩn.
Hối hận vì mình đã lãng phí quá nhiều thời gian cho một tên ngu xuẩn.
Nhưng vì tên ăn mày ở đằng sau lưng Khởi Minh nên không nhận ra rằng khóe miệng Khởi Minh đã nhếch lên.
Bờ môi mỏng hé ra để lộ trong kẽ răng một viên đen xì hình tròn.
Đan cao thủ. rắc!!
Uỳnh!!!!
Hai đợt sát thương ập tới trong dự đoán của tên ăn mày, chúng đủ để phá nát cơ thể ''con kiến thiểu năng'' này.
Nên cây gậy gỗ đập vào lưng Khởi Minh liền lập tức thu tay nhưng ngay sau khi hắn thu tay liền nhận ra điều không ổn.
Hình như khi đầu gậy chạm vào Khởi Minh hắn không cảm lực xuyên thấu như qua một cơ thể con người mềm yếu bình thường mà lại cứng rắn vô cùng... như đá.
Đáng tiếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-thoai-tro-ve-tu-tuong-lai/1070236/chuong-63.html