''Ninh Ninh, chuyện này ca ca đã nói cho muội nghe rồi đúng không?''
''Ưm... muội nghe rồi.''
''Tốt vậy chúng ta sẽ không cần nhắc lại.''
''Ê, khoan đã, Khởi Minh. Ta không hiểu chuyện gì xảy ra, ngươi nhắc lại được không?''
''Không cần, ngươi chỉ cần để ý đến chuyện tiếp theo được.''
''Tại sao cái gì ngươi cũng bỏ ta lại là sao?''
''Nói ngươi cũng không hiểu được, im lăng đi đồ đầu trâu.''
''Cmn, Vũ Minh ngươi muốn đánh nhau sao?''
''Hừ tới đây, tên đầu trâu. Thằng nào thua sủa tiếng chó.''
Khởi Minh lắc đầu thở dài.
Mệt não với hai tên này a.
Khởi Minh liếc nhìn sang Vũ Ninh đang thẫn thờ mỉm cười nhìn hắn, khóe mắt không khỏi giật giật.
Mệt não với 3 tên mới đúng.
''Khụ... Khụ... hai người bình tĩnh chút. Ta còn chuyện quan trọng muốn nói.''
Haizz, cũng may hai tên ngu này lẫn còn thuốc chữa, chưa đến nỗi.
''Để định hướng một chút cho tương lai, ta phải ban bố một chút nội quy nhóm. Thứ nhất, khi ở ngoài mọi người tuyệt đối không được lộ mặt. Ta có mặt nạ, Vân Dung có mũ giáp vẫn nên chắc cả hai ngươi đều có, đúng không?''
Vũ Minh không do dự gật đầu, cơ thể rung lên một chút, một dải lụa trắng dài hiện ra nhưng không phải che miệng hay mũi như trong phim mà là che mắt. Kết hợp với bộ đồ trắng và làn da như ngọc của Vũ Minh khiến hắn trở lên lạnh lùng pha chút yếu ớt, cô độc.
''Cmn, Vũ Minh, ngươi cố tình đợi lúc này để trang bức đúng không?''
''Hừ, tên đầu trâu ngu xuẩn, đừng nghĩ ai cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-thoai-tro-ve-tu-tuong-lai/1070227/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.