''Ninh Ninh, chuyện này ca ca đã nói cho muội nghe rồi đúng không?'' ''Ưm... muội nghe rồi.'' ''Tốt vậy chúng ta sẽ không cần nhắc lại.'' ''Ê, khoan đã, Khởi Minh. Ta không hiểu chuyện gì xảy ra, ngươi nhắc lại được không?'' ''Không cần, ngươi chỉ cần để ý đến chuyện tiếp theo được.'' ''Tại sao cái gì ngươi cũng bỏ ta lại là sao?'' ''Nói ngươi cũng không hiểu được, im lăng đi đồ đầu trâu.'' ''Cmn, Vũ Minh ngươi muốn đánh nhau sao?'' ''Hừ tới đây, tên đầu trâu. Thằng nào thua sủa tiếng chó.'' Khởi Minh lắc đầu thở dài. Mệt não với hai tên này a. Khởi Minh liếc nhìn sang Vũ Ninh đang thẫn thờ mỉm cười nhìn hắn, khóe mắt không khỏi giật giật. Mệt não với 3 tên mới đúng. ''Khụ... Khụ... hai người bình tĩnh chút. Ta còn chuyện quan trọng muốn nói.'' Haizz, cũng may hai tên ngu này lẫn còn thuốc chữa, chưa đến nỗi. ''Để định hướng một chút cho tương lai, ta phải ban bố một chút nội quy nhóm. Thứ nhất, khi ở ngoài mọi người tuyệt đối không được lộ mặt. Ta có mặt nạ, Vân Dung có mũ giáp vẫn nên chắc cả hai ngươi đều có, đúng không?'' Vũ Minh không do dự gật đầu, cơ thể rung lên một chút, một dải lụa trắng dài hiện ra nhưng không phải che miệng hay mũi như trong phim mà là che mắt. Kết hợp với bộ đồ trắng và làn da như ngọc của Vũ Minh khiến hắn trở lên lạnh lùng pha chút yếu ớt, cô độc. ''Cmn, Vũ Minh, ngươi cố tình đợi lúc này để trang bức đúng không?'' ''Hừ, tên đầu trâu ngu xuẩn, đừng nghĩ ai cũng như mình. Cái này vốn là dây buộc tóc của ta nhưng ta không có tóc dài a nên nó không hiện, vướng víu lên ẩn ngoại hình đi.'' ''Đừng giả bộ, vậy tại sao ngươi lấy che miệng mà che mắt?'' ''Độ rộng quá ngắn che không đủ, hơn nữa ngươi xem ít phim thôi. Trên khuôn mặt con người mắt chiếm tới 70% chi tiết, che nó mới là lựa chọn tốt nhất.'' Khởi Minh thấy vậy không nói quay sang nhìn Vũ Ninh, ánh mắt như muốn nói. Ê cu, còn mỗi ngươi đó. Vũ Ninh hiện giờ rất do dự a. Nếu che nhan sắc lại sao Khởi Minh ca ca có thể ngắm ta đây nhưng không đeo hắn có vẻ sẽ không vui nha. Khó chọn lựa, chết tiệt lũ GM chết tiệt các ngươi không thể chế cái nhỏ hơn sao, đeo cái che hết 3/4 khuôn mặt rồi, ai chơi. [Đinh, hảo cảm của ngươi chơi với GM giảm 50 điểm.] ''Vũ Ninh, muội sao?'' ''À muội.. muội...'' Ây da, khó chịu quá ha. Vũ Ninh vẩy nhẹ cánh tay, một làn thu sa mỏng che kín khuôn mặt, chỉ lộ duy nhất đôi mắt, giống hệt thứ mà Vân Dung vừa tưởng tượng ra. Vũ Ninh đôi mắt hi vọng nhìn Khởi Minh nhưng đáng tiếc hắn chỉ lướt ra một lần liền quay sang nói chuyện chính. Điều này không khỏi khiến nàng thất vọng. ''Được rồi, còn điều thứ 2 mọi người từ nay trở đi không được dùng tên ngoài đời hoàn toàn dùng tên Ingame...'' Vũ Ninh nào bỏ qua cơ hội chóc chó liền che vào một câu: ''Riêng Vân Dung mọi người có thể gọi bằng tên ngu xuẩn hay đồ đầu trâu đều được.'' ''Cmn, Vũ Minh, ngươi hôm nay đừng hòng an ổn với ta.'' ''Hai các người có gì từ từ xử lý sau, không thấy Khởi Minh ca ca đang nói sao?'' Ngươi cũng có nghe ta nói sao, ta bảo ngươi dùng tên Ingame mà... ''Khoan đã Khởi Minh, ta có ý kiến.'' ''Nói.'' ''Thế ngươi ta cần gọi là Hàn Băng Vô Tâm hay Vô Tâm.'' ''Ngươi gọi là Vô Tâm đi. Các tên trung nhị kia không cần nhớ làm gì, chủ ý để che mắt thiên hạ ban đầu thôi, sau này đủ mạnh rồi tên không cần che giấu gì.'' ''Ok, Vô Tâm.'' ''À khoan đã, hai người các ngươi không định đổi tên sao?'' Vũ Minh nghe vậy lắc đầu nói: '' Ninh Ninh đã đổi tên một lần rồi cần ít nhất 6 tháng sau mới có thể. Còn ta không phải đã đổi rồi ư?'' ''Ý ngươi là từ Phong Vũ sang Vũ Phong?'' ''Ừm, ta ngoài đời đã ''chết'' rồi, nếu bỗng xuất hiện một người đặc biệt sẽ gây chú ý, tốt nhất đơn giản tương kế tựa kế thôi, càng che dấu càng dễ bại lộ.'' Vân Dung nhìn 3 người bỗng im lặng không khỏi tò mò hỏi: ''Các ngươi đang nói chuyện gì vậy, ta nghe không hiểu.'' ''Không có gì, ta nói tiếp. Điều thứ ba là dành riêng cho ngươi, Mạc Tiếu.'' ''Ta?'' ''Ừm, từ giờ trở đi ngươi không được kéo mặt nạ và sẽ không được nói chuyện với người lạ nếu không có đồng đội bên cạnh.'' ''Gì vậy? Vì sao? Không cởi mặt nạ ta có thể hiểu nhưng không cho ta nói chuyện là thế nào?'' ''Tên đầu trâu ngươi im lặng nghe đi. Hắn làm vậy là có lý do, ngươi chỉ cần nhớ sau này chỉ cần một lời lỡ của ngươi có thể sẽ là đốm lửa thiêu chết tất cả mọi người.'' Vân Dung nghe vậy liền im lặng trầm tư. Lời Vũ Minh nói, tuy tối nghĩa nhưng hắn vẫn có thể hiểu, từng lời nói của hắn sau này sẽ ảnh hưởng đến sinh mệnh mọi người. Đối với Vân Dung, bạn bè quan trọng hơn bản thân nhiều, cũng vì thế mà kiếp trước... à mà thôi. Vũ Minh không biết rằng chỉ vì một lời nói của hắn đã tạo lên huyền thoại ''Thần tượng bất diệt''. ( tượng trong tượng đá đó, tượng không biết nói nha:-)) ''Khởi... Vô Tâm ca ca vậy giờ chúng ta làm gì?'' ''Các ngươi có biết boss không?'' ''Boss? Game khác thì là rất nhiều nhưng trong TNW, ta thực sự chưa từng nghe qua.'' ''Tam Đầu Xà có tính không?'' ''Không, nó cùng lắm chỉ có thể coi là quái đặc biệt mà thôi, không rơi exp hay vật phẩm, vô dụng a.'' ''Vậy boss ngươi nói ở đâu?'' ''Tân thủ thôn có tổng cộng là 10 boss chia làm năm boss khiêu chiến, ba boss tổ đội 5 người, 1 boss dã ngoại và 1 boss trấn thôn.'' ''Tất cả các boss đều mở khóa khi người chơi đạt cấp 15, không có cấp độ cố định nhưng với người bình thường mà nói hiện giờ hầu như không thể qua nổi bất kỳ con nào nên sẽ câu kéo đến cấp 20 mới đánh.'' ''Thời gian làm mới là bao lâu?'' ''Thời gian làm mới là 1 tháng?'' ''1 tháng, cmn ngươi đùa ta sao?'' ''Boss khiêu chiến còn gọi là boss solo, người chơi chỉ được đánh 1 lần dù thắng hay thua đều cần 1 tháng sau mới có thể đánh tiếp. Boss tổ đội người chơi đánh đến khi nó chết thì thôi, tất nhiên mọi người chỉ có thể ăn tối đa một lần, nếu đánh lại không thể nhận vật phẩm rơi hay exp, hơn nữa sát thương với boss sẽ giảm 50%, tránh tình trạng người chơi kéo thuê. Boss dã ngoại sẽ xuất hiện 1 lần khi có người chơi đầu tiên đạt cấp 20 cũng là boss quan trọng nhất, cả sever chỉ có một con.'' ''Còn boss trấn thôn cần đánh bại nó mới có thể rời thôn?'' Vân Dung hiếm thấy thông minh một lần. ''Ừm, ngoài ra còn boss ẩn hay không ta cũng không biết.'' Ninh Ninh mắt đầy hoa đào, si mê nhìn Khởi Minh, thẫn thờ nói: ''Vô Tâm ca ca thật là giỏi, cái gì ngươi cũng biết.'' Khởi Minh nghe vậy cũng quay sang mỉm cười nhẹ coi như đáp lại. ''Được rồi, mọi người tạm nghỉ một chút, ta về thôn mua giấy thông hành để cấp quyền đánh boss.'' ''Ngươi muốn đi bao lâu?'' ''Ta không có mục tiêu không thể dùng Tử Thần Phi Hồn, lượt đi mất khoảng 15 phút, về chắc 5 giây.'' Khởi Minh suy nghĩ chút rồi nói. ''Vậy... ngươi để Vũ... Ninh Ninh đi. Nàng có skill truyền thống.'' Khởi Minh nghe vậy quay sang nhìn Vũ Ninh. ''Ừm, muội có skill truyền tống tối đa 5 người, thời gian làm mới không lâu. Chỉ là điều kiện cần đứng yên 30 giây nên... không thích hợp cho chiến đấu.'' ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~ [Đinh, người chơi xác định dùng giấy thông hành ''Vân Tri Chu huyệt động''.] ''Xác nhận.'' Dưới lời 4 người liền biến mất, truyền tống đến phía trước một cái hang động, hình dạng ngoài rất giống hang Tử Tri Chu nhưng lớn hơn rất rất nhiều. Vừa bước chân vào hang, từ 4 phía xuất hiện chit chít đôi mắt sáng lóe lên. Vân Dung thấy vậy, không khỏi tò mò quay sang, nói: ''Vô Tâm, ngươi không phải nói là Boss, sao vẫn có quái nhỏ? Phó bản thì đúng hơn.'' Khởi Minh lắc đầu nói: ''Ở tân thủ thôn không tồn tại phó bản, bao giờ người rời tân thủ thôn mới biết phó bản thật sự... Nó rất đáng sợ, khinh khủng đến mức nào.'' ''Cmn, ngươi nói nghiêm trọng vậy. Ta sợ a.'' Khởi Minh lặng cười không nói gì, vì hắn biết... Trăm nghe không bằng một thấy. Trước sự chứng kiến, mọi lời nói đều vô nghĩa. Dưới sự phối hợp thuần thục, tổ đội 4 người một đường tiến thẳng hoành tảo thiên quân. Vân Tri Chu huyệt động đặc trưng là số lượng quá nhỏ vô tận, giết không thể hết, nhiệm vụ người chơi là nhanh chóng vượt qua biển nhện nhanh nhất có thể, nhện quái gồm 2 loại, nhện nhỏ đánh gần, nhện to đứng xa phun tơ gây không chế nhẹ như trói chân hay làm chậm. Nói thì dễ nhưng chỉ đúng với tổ đội toàn Thần hậu duệ này. Còn với người khác sợ rằng đã dìm chết chả biết mặt boss như nào. Theo Khởi Minh bấm đốt tay tính toán, ngày mai, ngày kia biểu tượng của nhà phát triển TNW sẽ được tế thiên, tế địa khắp các trang mạng. Vân Dung bản thân là tank chính, suốt đường đi đảm đương việc kéo thù hận, Vũ Minh đứng sau xả kiếm khí, nhện nhỏ chết hàng loạt. Khởi Minh luồn lách chọn lựa những con nhện to kết liễu. Còn Vũ Ninh coi như hậu cần, thấy ai thấp máu liền bắn vài tia lục quang hồi phục, nhưng có lẽ trình độ đội khá cao nên nàng vô cùng nhàn hạ, vừa buff vừa mở phim hàn xem, hoàn toàn không coi đống nhện xung quanh ra gì. Đắm chìm trong tiếng giết chóc và hò hét lẫn nhau, Khởi Minh chợt hoảng hốt, cảm giác lâm ly vui sướng này, kiếp trước hắn còn chưa từng tận hưởng qua, hoặc đã từng nhưng đã quá lâu, quá xa xôi khiến hắn không còn nhớ nữa. Cảm giác được thỏa mái tàn sát này thực sự không phải là dã quái có thể đem lại. Mỗi lần đánh dã quái rất khô khan quét bãi này liền chuyển bãi khác vừa đánh vừa tính đồ rơi, quái mạnh thì hội đồng, quái yếu thì một người liền có thể giết sạch. Chọn một bãi quái vừa tay vừa tránh xa người chơi khác... thực sự không dễ dàng. Khóe miệng Khởi Minh dưới lớp mặt nạ không khỏi vẽ lên nét cong nhẹ. Cảm giác này... ta sẽ ghi nhớ một lần và mãi mãi...
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]