''Vương tiểu thư, Hoàng Tâm hắn muốn xóa hết tài khoản bắt đầu lại từ đầu.''
''Ồ, còn gì nữa?''
Giọng nói không chút dao động bên đầu kia vang lên.
''Hoàng Tâm có vẻ hắn không chịu nổi cú sốc này.''
''Hừ phế vật thôi, ta không quan tâm. Ngu xuẩn nghĩ mình hơn người, nếu không phải cha hắn còn, ta đã thao túng cả Hoàng Thị rồi. Nếu lần này ngã một lần chết luôn càng tốt, ta đỡ bẩn tay.''
Hoàng Tuệ lặng ngắt không dám xen vào. Hoàng Tâm không phải kẻ ngu, hắn rất thông minh, tuy nhiều khi máu dồn lên não quá nhanh nhưng từ việc công đến tình tư, không có gì đáng chê trách. Chỉ là so với đại tiểu thư Vương Thị, hắn kém không phải vài điểm.
''Về tên Hàn Băng Vô Tâm xử lý thế nào rồi?''
''Dạ, bẩm đến giờ vẫn chưa có tung tích.''
''Vậy thôi, không cần tìm kiếm, nếu hắn có thể trốn chắc chắn đã nghĩ đến phương pháp ẩn mình, chúng ta tìm không nổi. Đáng tiếc a, một nhân tài. Nếu có thể kéo hắn về phía mình thì... chậc...chậc.''
''Vương tiểu thư, ngươi đánh giá hắn cao đến thế ư?''
' Đầu óc nhanh nhẹn, thông minh, biết nhẫn nhục, hơn nữa còn rất bí ẩn nha. Hàn Băng Vô Tâm? Đủ lạnh lùng! Ừm nếu đẹp trai chút thì ây da... ây da... mang về hầu giường ta thì tốt biết mấy.''
Hoàng Tuệ có chút khó chịu, cảm thấy thứ gì quan trọng sắp bị cướp mất.
''Hoàng Tuệ, ta biết ngươi muốn nghĩ gì. Có phải nghĩ cái tên hắn nghe rất đáng yêu, tại sao ta lại nói nó lạnh lùng đúng không.''
Đúng một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-thoai-tro-ve-tu-tuong-lai/1070200/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.