Trước khi ra ngoài, Đường Hạo Nhiên gọi điện thoại cho anh Trương xin nghỉ phép, nói là mình không thể đi làm được. Sau khi trải qua sự việc ngày hôm qua, anh Trương đã sớm coi Đường Hạo Nhiên như cậu ấm để cung phụng, nào dám phản đối một lời, lập tức đồng ý ngay.
Đường Hạo Nhiên ra khỏi trường đại học thành phố S, sau đó lên một phương tiện công cộng ở trước cổng trường, đi đến một tòa cao ốc nằm ở vị trí trung tâm thành phố S. Đưa mắt nhìn quanh, bốn phía nơi này đều là các tòa nhà cao tầng nằm san sát nhau, hầu như tòa nào cũng cao hai mươi ba mươi tầng. Khu vực này chính là tòa nhà văn phòng phồn hoa nhất thành phố S, có thể nói gần như là tất cả các công ty tập đoàn ở thành phố S đều đặt trụ sở chính ở nơi này.
“Tòa nhà Nam Nhật” Bốn chữ cái nạm vàng thật to tỏa sáng lấp lánh trên tường thủy tinh của tòa nhà, Đường Hạo Nhiên hơi nheo mắt lại, không biết đang suy nghĩ điều gì.
Lúc trước anh lựa chọn đến thành phố S cũng không phải quyết định qua loa, mà có dự tính khác. Nếu muốn dựa vào việc gây dựng sự nghiệp bằng hai bàn tay trắng rồi đánh bại Đường Quốc Hoa quản lý nhà họ Đừng, thì chính là mơ tưởng hảo huyền. Cho nên, anh cần phải mượn tay người khác. Mà thành phố S chính là lựa chọn của anh, hoặc là nói chính là lựa chọn mà ông nội đã chọn giúp anh!
Cả đời ông cụ Đường không biết đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-thoai-thanh-y/2515463/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.