Nói xong, Ngụy Thiên Sinh thật sự cúi người nói lời xin lỗi với Đường Hạo Nhiên.
Giờ phút này, quản lý của nhà hàng, Lý Ngọc Lan, còn có những vị khách khác vốn dĩ đang chuẩn bị xem kịch hay đều há hốc mồm, vẻ mặt của bọn họ không dám tin.
Ngụy Thiên Sinh cũng được coi là một người có mặt có mũi ở thành phố S nhưng hôm nay lại xin lỗi với một người trẻ tuổi, chuyện này mà truyền ra ngoài hoàn toàn không có người tin tưởng.
Ánh mắt bọn họ nhìn về phía Đường Hạo Nhiên trở nên kỳ quái, chẳng lẽ tên này là đại nhân vật giả heo ăn hổ sao, nhưng mấy thành phố lân cận không nghe nói nhân vật lợi hại nào họ Đường.
- Vậy thì tôi sẽ không làm phiền ngài Đường và cô Lý dùng bữa nữa.
- Bữa ăn này được coi là lời xin lỗi của tôi dành cho ngài Đường.
- Còn nữa, đây là tấm thẻ vàng của nhà hàng chúng tôi. Nếu sau này ngài Đường đến dùng bữa ở nhà hàng chúng tôi, chỉ cần đưa tấm thẻ này ra, bất cứ lúc nào cũng sẽ có chỗ cho ngài.
Ngụy Thiên Sinh vừa nói vừa từ trong túi lấy ra một tấm thẻ màu vàng kim đưa vào tay của Đường Hạo Nhiên, trên mặt mang theo một nụ cười nịnh nọt.
Đường Hạo Nhiên liếc nhìn ánh mắt của Ngụy Thiên Sinh và nhận lấy tấm thẻ.
Nụ cười của Ngụy Thiên Sinh lập tức rạng rỡ thêm mấy phần, như kiểu Đường Hạo Nhiên nhận tấm thẻ này là sự vinh hạnh của anh ta.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-thoai-thanh-y/2515442/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.