Một lần nữa Đường Hạo Nhiên cạn lời, anh đã béo thành dạng này rồi! Thuốc giảm béo bình thường sao mà hiệu quả được.
Ninh Ðình Trung vô cùng hảo sảng nói:
- Bỏ đi… Không nói mấy chuyện phiền lòng này nữa!
- Gặp được nhau tức là có duyên, người anh em, hôm nay cậu giúp tôi xả được cơn tức này tôi phải cảm ơn cậu đàng hoàng mới được.
- Đi, tôi mời cậu ăn cơm nhé.
Đường Hạo Nhiên nói: “Không cần đâu.”
“Cần chứ! Cần chứ!” Ninh Ðình Trung béo ú nghe vậy, sắc mặt đột nhiên nghiêm lại, nói: “Người anh em không thể nể mặt một chút sao?! Có phải xem thường tên béo ú như tôi không đó.”
Ninh Ðình Trung lớn lên vốn mập mạp, đứng ở đó thôi cũng khiến người ta có một loại cảm giác bị núi cao đè xuống, lời này vừa nói ra xong, đúng là có hơi mang tính uy hiếp đấy.
Không để cho Đường Hạo Nhiên nói thêm gì nữa, Ninh Ðình Trung béo ú lại duỗi cánh tay nần nẫn qua ôm vai anh, thấp giọng nói: “Người anh em! Kỳ thật là….Tôi có chút chuyện muốn nhờ cậu chỉ giáo.”
Ánh mắt lúc này Ninh Ðình Trung nhìn Đường Hạo Nhiên y chang người đàn ông độc thân nhiều năm nhìn thấy cô gái mà mình thích vậy, lấp lánh tỏa sáng.
Nhìn đến nỗi trong lòng Đường Hạo Nhiên trống rỗng, gắng sức thoát khỏi ôm ấp của béo ú, lại nhìn dáng vẻ mập mạp, trong lòng anh biết nếu anh từ chối thì tên mập này có lẽ sẽ liều chết dây dưa đến cùng mất.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-thoai-thanh-y/2515403/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.