“Đường Hạo Nhiên! Y thuật của anh tốt như vậy vì sao lúc trước khi khám bệnh cho mẹ tôi lại không nói? Làm mẹ tôi phải chịu nhiều khổ sở như vậy! Có phải anh cố ý không!”
Lúc Đường Hạo Nhiên chuẩn bị đứng dậy rời đi, một âm thanh nho nhỏ ở bên cạnh truyền đến.
Khuôn mặt xinh đẹp của Lý Ngọc Lan tràn đầy tức giận, lạnh lùng nhìn Đường Hạo Nhiên.
“Ha ha!” Đường Hạo Nhiên cảm thấy có chút buồn cười, nói:
- Khi ấy tôi đã nói với người nhà họ Lý về bệnh tình của mẹ cô, nhưng nhà họ Lý mấy người có tin không?
- Lúc ấy nếu như tôi nói y thuật của tôi vô cùng siêu phàm, thì cô có tin không? Nhà họ Lý các người có tin không?
Hai câu chất vấn liên tiếp của Đường Hạo Nhiên khiến sắc mặt của Lý Ngọc Lan càng thêm khó coi.
Lời của Đường Hạo Nhiên đúng là không sai, lúc ấy cho dù anh có nói y thuật của mình còn tốt hơn cả Vương Tấn Lợi, e là cũng chỉ nhận lại càng nhiều lời cười nhạo mà thôi.
Ngay cả Lý Ngọc Lan cũng không biết vì sao mình lại hỏi một câu vô lý như vậy.
“Hừ! Tóm lại là do anh không đúng! Nếu lúc đó anh kiên trì hơn chút nữa, nói không chừng tôi sẽ tin anh.” Lý Ngọc Lan cãi lý.
“Cố tình gây sự!” Đường Hạo Nhiên lạnh lùng nói.
Nói xong câu đó, Đường Hạo Nhiên lập tức xoay người rời khỏi Bảo Tế Đường, bỏ lại cô tiểu thư nhà họ Lý đang bừng bừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-thoai-thanh-y/2515358/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.