“Cuối cùng cũng tới nơi rồi”
Tôi ngước nhìn ngôi làng nhỏ trước mặt. Thật yên bình. Dòng người đang qua lại mua sắm. Những ánh đèn chiếu sàng từng ngôi nhà. Tuy những ngôi nhà không được lớn nhưng nó mang lại vẻ ấm áp, bình dị
“Mau tới đây nào. Mau tới ăn mực nướng nào mọi người ơi. Nóng hổi luôn đây”
“Ai mì xào không? Chúng tôi có đủ loại mì. Bò, trứng, tôm… đều có cả. Tới thử nào”
Nhìn những gian hàng đồ ăn trước mặt mà nước dãi của tôi sắp chảy ra rồi. Nhanh tay mở túi đồ và lấy vài đồng tiền ra, sau đó dùng tốc độ nhanh nhất đi đến khu phố nhộn nhịp đó.
“Cho tôi 3 cây mực nướng đi”
“Ừm, của bạn là 530 vàng. Của bạn đây”
“Cảm ơn”
“Chú ơi, cho cháu 2 phần mì xào bò đi”
“Của cháu 800 vàng. Đây”
“Cô ơi, cho cháu 1 phần cơm gà đặc biệt”
“Chị ơi, cho em………”
“Em gái, cho chị…….”
“Dì ơi………..”
“.………….”
“.……”
No quá xá. Không ngờ đồ ăn ở đây lại ngon như vậy. Tôi vỗ vỗ cái bụng đã căng tròn của mình. Ôi không, hình như tôi mập lên 1 tí thì phải. Nooooo, nếu mập thì sao mà chạy nhảy được, bằng niềm tin à? Đừng có đùa như thế chứ. Phải đi dạo vài vòng mới được, vừa khám phá hết ngôi làng lại vừa tiêu hóa hết đống này chứ. Nghĩ thế, tôi nhanh chân bước đi. 5 phút, 10 phút, 15 phút trôi qua. Xong, đi hết trơn rồi, giờ làm gì đây? 1. Đi lại ; 2. đứng im ; 3. Tìm chỗ ngủ. Nhưng có vẻ như cách 3 khả quan hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-thoai-ma-vuong-thu-49/147076/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.