Chương trước
Chương sau

Đã luyện hóa được Cửu Đỉnh và Hiên Viên kiếm, Dương Thiên Lôi càng thêm hăng hái, không tiếp tục nhẫn nhịn hận ý trong lòng đối với yêu nghiệt Thần Tộc.
Bằng vào tâm cảnh tu vi siêu việt cảnh giới Chân Tiên, trong trạng thái hưng phấn, trực tiếp bắt đầu luyện hóa thần cách yêu nghiệt Thần Tộc.
Tê tê tê...
Trận pháp ẩn chứa trong Cửu Đỉnh và Hiên Viên kiếm bị Dương Thiên Lôi hoàn toàn điều khiển, tự nhiên năng lượng thiên địa dồi dào ẩn chứa bên trong cũng để cho Dương Thiên Lôi sử dụng.
Dưới sự khống chế của tu vi siêu việt cảnh giới Chân Tiên, tuy rằng yêu nghiệt hoàn toàn thu liễm khí tức, nhưng luồng ý niệm tinh thuần của Dương Thiên Lôi vẫn bằng tốc độ nhanh chóng phá khai cấm chế siêu cường ẩn chứa trong thần cách yêu nghiệt.
- Ngươi...Ngươi rốt cuộc là ai?
Khi ý niệm của Dương Thiên Lôi bắt đầu điên cuồng áp bách thần cách yêu nghiệt, yêu nghiệt vô cùng hoảng sợ nói.
Bất kể như thế nào hắn cũng không thể tưởng được, người này lại cường đại như thế, đã hoàn toàn siêu việt nhận thức của hắn. Phải biết rằng, đại chiến năm đó, cho dù là Đại La Kim Tiên muốn luyện hóa thần cách của hắn, cơ bản không có khả năng, nhưng hiện tại dưới sự bảo hộ toàn lực của hắn, tựa hồ căn bản không thể ngăn cản đối phương.
Điều này sao có thể?
Phải biết rằng, nó chính là một trong các thủ lĩnh Thần Tộc, dựa theo phân chia cảnh giới của Địa Cầu, hắn là tồn tại cấp bậc Đại La Kim Tiên.
Dùng mông nghĩ cũng biết tu vi của người kia tuyệt đối đã siêu việt Đại La Kim Tiên.
- Giết cho ngươi chết!
Thanh âm lãnh lùng của Dương Thiên Lôi căn bản không muốn nói lời vô nghĩ với thần cách yêu nghiệt này. Yêu ai yêu cả đường đi, hận ai ném đá vỡ đầu nó ra. Nếu yêu nghiệt Thần Tộc chỉ xâm lấn Hồng Mông đại thế giới, cũng không làm Dương Thiên Lôi hận đến như thế, nhiều nhất hắn sẽ đem toàn lực, thực hiện trách nhiệm của bản thân mình mà thôi, nhưng bởi vì chúng nữ, bởi vì Tam Thập Tam Thiên, lại làm cho hắn đối với yêu nghiệt Thần Tộc hận thấu xương.
Tê tê tê...
Mặc cho thần cách yêu nghiệt gào thét tê tâm liệt phế thế nào, thậm chí cầu xin, Dương Thiên Lôi đều không chút ngừng lại, trong lòng chỉ có hận ý ngút trời, dùng tốc độ nhanh nhất luyện hóa thần cách của yêu nghiệt Thần Tộc.
Khi thạch đài cửu long hóa thành Cửu Đỉnh, Dương Thiên Lôi cũng đã hiểu được yêu nghiệt Thần Tộc này không đơn giản, dù sao Cửu Đỉnh vốn là một trong những pháp bảo chí cường trong thiên hạ, ẩn chứa tiên lực của các thành viên tiên ban, so với Hiên Viên kiếm còn cường đại hơn, yêu nghiệt này cần đến hai đại pháp bảo trấn áp, có thể tưởng tượng tu vi năm đó của nó mạnh cỡ nào.
Nhưng lúc này, trong lòng Dương Thiên Lôi lại có chút kỳ quái, bởi vì luyện hóa thần cách của đối phương, mặc dù hắn có Cửu Đỉnh cùng Hiên Viên kiếm tương trợ, nhưng có vẻ như cũng quá dễ dàng, giống như đối phương căn bản không có sức phản kháng.
Yêu nghiệt Thần Tộc phát ra đủ loại công kích ảo cảnh, căn bản không tạo được bất cứ uy hiếp gì đối với hắn, đồng dạng, vô luận nó giãy dụa thu liễm như thế nào, Dương Thiên Lôi đều luôn luôn thế như chẻ tre.
Tuy nhiên, không thể không nói, thần cách của yêu nghiệt Thần Tộc phi thường mạnh.
Bảy ngày, đằng đẵng bảy ngày, Dương Thiên Lôi một khắc không hề dừng lại, rốt cục hoàn toàn luyện hóa thần cách của yêu nghiệt Thần Tộc.
Oanh long oanh long oanh long...
Trong nháy mắt Dương Thiên Lôi hoàn thành luyện hóa, trong não hải đột nhiên nổ vang từng tiếng, trí nhớ vô cùng khổng lồ, không ngờ như thác lũ từ trung tâm thần cách của yêu nghiệt trào ra, điên cuồng phóng mạnh về phía Dương Thiên Lôi.
Cùng lúc đó, vô số thiên phú thần thông pháp tắc cường đại cũng ào ào tiến vào trong đầu Dương Thiên Lôi.
Dương Thiên Lôi ngồi xếp bằng dưới đất vẫn không hề nhúc nhích, đắm chìm trong quá trình tiêu hóa hấp thu.
Hắn căn bản không có ý thức được, giờ này phút này, mi tâm của hắn đã nhiều thêm một đạo phù văn huyền ảo màu vàng, đang không ngừng lóe ra, làm cho cả động sáng bừng lên.
- Phù!
Bảy ngày sau, lại bảy ngày sau đó, Dương Thiên Lôi rốt cục thở ra một hơi thật dài, từ trong tĩnh tọa tỉnh táo lại. Phù văn huyền ảo màu vàng kia cũng lập tức nhập vào trong não hải.
- Thật không ngờ đại chiến năm đó lại thảm thiết đến như vậy. Tồn tại cấp bậc Đại La Kim Tiên, chẳng thể trách cần đến Cửu Đỉnh cùng Hiên Viên kiếm đồng thời trấn áp.
Dương Thiên Lôi thì thào nói.
Mãi đến lúc này, hắn mới rõ ràng yêu nghiệt này năm đó là tồn tại Đại La Kim Tiên, siêu việt cảnh giới Thiên Tiên.
Dương Thiên Lôi đối với đại chiến năm đó rốt cục cũng có nhận biết cụ thể hơn, đương nhiên, cũng chỉ là nhận biết từ góc nhìn của yêu nghiệt này. Đồng thời, nhận thức của Dương Thiên Lôi đối với yêu nghiệt Thần Tộc cũng càng thêm rõ ràng, Hồng Mông bên ngoài Hồng Mông đại thế giới.
Trận đại chiến kia, không có người thắng, lưỡng bại câu thương. Tất cả cao thủ cấp bậc Chân Tiên của tiên ban và Thần Tộc đều rơi rụng.
Điều này có ý nghĩa như thế nào?
Đám người Lục Áp vì tiên ban để lại vô số cơ duyên cùng cơ hội, cao thủ Thần Tộc há có thể không lưu lại sao?
Dương Thiên Lôi mơ hồ cảm thấy, vào tương lai không xa, có lẽ sẽ bạo phát một lần nữa, chiến đấu giữa hai Hồng Mông đại thế giới.
Lắc lắc đầu, Dương Thiên Lôi đứng dậy, nếu như đã dồn hắn đến mọi việc đều đã quyết, muốn không đếm xỉa đến, tự do tự tại, tự nhiên không có khả năng, chỉ có thể đi từng bước tính từng bước, tình thế hiện giờ, hắn chỉ có thể điên cuồng đề thăng tu vi của bản thân, khiến cho thực lực của chính mình đủ để đứng trên cao nhìn xuống hai cái Hồng Mông đại thế giới, chỉ có như thế, mới có thể thay đồi càn khôn, chân chính tiêu dao.
Thân hình nhoáng lên một cái liền biến mất khỏi đáy động.
Giờ này phút này, tu vi của hắn lại thu liễm, chỉ có điều là thân thể hiện tại cùng năng lực bản thân có được đã vô hình trung tăng lên rất niều, thần cách yêu nghiệt bị hắn luyện hóa, nhưng lại không hợp nhất với cảnh giới Chân Tiên, mà là độc lập ở trên phàm thể.
Loại tình huống kỳ dị này, làm cho Dương Thiên Lôi cảnh giới Chân Tiên ngoại trừ năng lượng bản nguyên tăng lên rất nhiều ra, cũng không có quá nhiều sự thay đổi. Ngược lại là thân thể của hắn đạt được lợi ích rất nhiều. Tuy rằng Dương Thiên Lôi không hiểu nguyên nhân vì sao như thế, nhưng lại biết, cũng không phải chuyện xấu.
Nếu lúc này, có yêu nghiệt Thần Tộc ở bên cạnh hắn, tất nhiên sẽ coi hắn là đồng bào của mình.
Dương Thiên Lôi cũng không biết, giờ phút này, cho dù là Lục Áp đứng ở trước mặt của hắn, cũng sẽ khiếp sợ đến cực điểm, bởi vì, lần kỳ ngộ này của Dương Thiên Lôi, kể cả hắn cũng không hoàn toàn rõ ràng lắm.
- Tham kiến thiếu chủ!
- Tham kiến thiếu chủ?
- Thiếu chủ, tông chủ đâu? Đã xảy ra chuyện gì? Như thế nào lại xuất hiện tình huống như vậy?
Sau khi Dương Thiên Lôi tụ họp với mười nữ tử đang khiếp sợ, liền đi thẳng tới đại điện lần đầu tiên gặp mặt Hiên Viên Lăng Vân, giờ phút này, toàn bộ thành viên đích hệ trung tâm của Hiên Viên Kiếm Tông đều đang chờ ở trong đại điện.
Loại tình huống này, Dương Thiên Lôi đã sớm đoán trước.
Nguyên nhân rất đơn giản, khi hắn thu nhiếp Cửu Đỉnh và Hiên Viên kiếm, trận pháp bao phủ cả Hiên Viên Kiếm Tông cũng đã biến mất theo, nguyên bản có thể ngưng tụ không ít thiên địa linh khí, làm cho Hiên Viên Kiếm Tông giống như thế ngoại đào nguyên, nhưng lúc này, đã không có trận pháp "thiên nhiên" bao phủ, cả Hiên Viên Kiếm Tông không còn cách nào ẩn núp nữa, thiên địa linh khí cũng trở nên cân bằng với ngoại giới.
Kinh biến như thế, làm sao chúng nhân lại không sợ hãi?
Tuy nhiên, hai người tông chủ và thiếu chủ đều không thấy đâu, căn bản không thể liên lạc, làm cho bọn họ chỉ có thể ở chỗ này chờ đợi, đương nhiên bọn họ đoán được là tông chủ dẫn theo thiếu chủ tiến nhập cấm địa. Dù sao, tông chủ nói, nếu y bế quan không ra, sẽ tự động truyền lại chức vị tông chủ cho Hiên Viên Cửu Dương.
- Mọi người không cần kinh hoảng!
Sau khi Dương Thiên Lôi tiến vào đại điện, liền trực tiếp ngồi trên vị trí tông chủ, thần tình lạnh nhạt nói. Đồng thời, khí tức trên thân của hắn lập tức như núi như biển phát ra, trong phút chốc liền làm cho mọi người câm miệng, một đám hoảng sợ nhìn về phía hắn. Nguồn: truyentop.net
Lúc này, chẳng qua là Dương Thiên Lôi tản mát ra khí tức vốn có của "phàm thể" mà thôi. Nhưng dù vậy, đối với mọi người ở đây mà nói, đã là rất chấn kinh rồi. Khí tức này chính là siêu việt lão tông chủ a.
- Tham kiến tông chủ!
Một gia hỏa tâm tư linh mẫn, thấy một màn như vậy, sau giây phút khiếp sợ ngắn ngủi, trực tiếp quỳ rạp xuống đất, thanh âm vô cùng cung kính hô lớn.
- Tham kiến tông chủ!
- Tham kiến tông chủ!
Trong phút chốc, sau khi cả đám hiểu được vì sao lại thế, lập tức không chút do dự quỳ bái.
- Từ nay về sau, Hiên Viên Cửu Dương ta chính là tông chủ của Hiên Viên Kiếm Tông. Tất cả đứng lên đi!
Dương Thiên Lôi thản nhiên nói, vương bát chi khí tùy ý tản ra.
- Có lẽ mọi người đã đoán được, bí mật ngàn năm của Hiên Viên Kiếm Tông, bản tông chủ đã giải khai được rồi. Bức bình phong thiên nhiên bao phủ tông ta đã biến mất, ta nghĩ khoảng chừng vài ngày, phi cơ trinh sát hoặc gì đó sẽ đi qua. Cho nên, bây giờ nghe hiệu lệnh.
- Dạ!
Nghe được lời nói của Dương Thiên Lôi, nhãn cầu chúng nhân thiếu chút nữa rớt cả xuống đất, vẻ mặt vô cùng kích động, nguyên bản bọn hắn chỉ nghĩ rằng Hiên Viên Cửu Dương dưới sự trợ giúp của lão tông chủ, tu vi được đề thăng kinh người, hơn nữa bởi vì thân thể siêu cường của hắn, vừa vặn siêu việt lão tông chủ, cho nên mới trực tiếp truyền ngôi.
Hoàn toàn cũng không có nghĩ tới, Dương Thiên Lôi lại tham ngộ bí mật ngàn năm của Hiên Viên kiếm.
Đây là nhận thức cỡ nào?
Ngay sau đó, Dương Thiên Lôi truyền đạt một loạt mệnh lệnh, hơn vạn người trong Hiên Viên Kiếm Tông đều xuất toàn lực, trong thời gian mấy ngày, rốt cục bày ra đại trận tầng tầng lớp lớp, tác dụng hoàn toàn giống với đại trận "thiên nhiên" trước kia, tuy rằng hiệu quả kém hơn một chút, nhưng một lần nữa giấu kín Hiên Viên Kiếm Tông.
Sau khi làm xong chuyện này, mọi người trong môn phái đều đã coi Dương Thiên Lôi là thần minh.
Một tháng.
Dương Thiên Lôi ở Hiên Viên Kiếm Tông nghỉ ngơi một tháng, mới một mình ly khai Hiên Viên Kiếm Tông. Mang theo vô số ngọc thạch trân quý và số lượng hoàng kim khổng lồ, cùng với rất nhiều đan dược do Hiên Viên Kiếm Tông luyện chế rời đi.
Chỉ bất quá không ai biết mà thôi.
Bởi vì khi Dương Thiên Lôi rời đi, chính là hai tay trống trơn a. Dương Thiên Lôi cũng truyền đạt mấy đạo mệnh lệnh, mấy chục cao thủ của Hiên Viên Kiếm Tông, sau khi hắn rời đi cũng đồng loạt rời khỏi Hiên Viên Kiếm Tông.
- Uy?
Khi Dương Thiên Lôi xuất hiện tại một trấn nhỏ cách Hiên Viên Kiếm Tông gần nhất, Dương Thiên Lôi Dương Thiên Lôi đi vào một quán cơm nhỏ tương đối sạch sẽ, nhưng không có người nào.
- Tiên sinh từ đâu đến?
Dương Thiên Lôi vừa mới đi vào, một cô gái tướng mạo xinh đẹp nhưng cách ăn mặc bình thường liền mỉm cười nói với Dương Thiên Lôi.
Dương Thiên Lôi mỉm cười, không trả lời mà duỗi tay làm ra một thủ thế với cô gái.
Khi cô gái nhìn thấy thủ thế này, hai mắt lập tức mở lớn, khuôn mặt nháy mắt trở nên đỏ bừng, thân thể run rẩy, thấp giọng cung kính nói:
- Mời ngài vào bên trong!
Sau khi dẫn Dương Thiên Lôi vào phòng, cô gái lập tức cúi lạy trên mặt đất:
- Tham kiến tông chủ!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.