Chương trước
Chương sau

- Gia gia...Ngài...Ngài muốn làm gì?
Toàn thân Dương Thiên Lôi run run, có vẻ như cực kỳ sợ hãi nói.
- Ha ha ha...Ngươi cảm thấy ta muốn làm gì? Các nàng đều là tấm thân xử nữ, chẳng lẽ ngươi cho rằng gia gia muốn bằng vào bọn họ đoạt xá ngươi?
Hiên Viên Vô Đạo cười lớn nói:
- Bất quá, thật ra ngươi đoán không sai biệt lắm...Đi thôi, chúng ta vào trong nói chuyện.
Hiên Viên Vô Đạo nói xong, liền kéo Dương Thiên Lôi tiến nhập huyệt động hình tròn bày đầy linh dược cùng đan dược trân quý, xem ra hẳn là nơi tu luyện của Hiên Viên Vô Đạo.
- KXật, ngươi gọi ta là gia gia cũng không đúng...Biết ta là ai không?
- Ngươi...Là ai?
Dương Thiên Lôi tựa hồ rất kinh ngạc hỏi.
- Hiên Viên Lăng Vân!
Thần sắc Hiên Viên Vô Đạo đột nhiên tràn ngập cuồng ngạo, trầm giọng nói.
- Cái gì? Ngươi...Ngươi...Ngươi là Hiên Viên Lăng Vân...Lão tổ tông?
Dương Thiên Lôi lần này là thật sự chấn kinh rồi.
- Điều này sao có thể?
Trong trí nhớ của Hiên Viên Cửu Dương, Hiên Viên Lăng Vân là người ra sao?
Khai sơn thủy tổ của Hiên Viên Kiếm Tông!
- Ha ha ha...Nói cho ngươi những điều này cũng vô dụng, nhưng bản thân ngươi rồi sẽ biết, vốn ngươi hẳn là có thể tự do được rất nhiều năm, dù sao thọ nguyên của tổ sư gia ta ít nhất còn bốn mươi năm nữa, muốn trách thì trách ngươi đã lấy được nhục thân này. Thân thể này quả thật quá hoàn mỹ, đừng nói bốn mươi năm, cho ngươi thời gian ba năm, chỉ sợ cũng sẽ siêu việt tu vi của tổ sư gia ta, khi đó, tổ sư gia ta không còn biện pháp khuất phục ngươi...Ha ha ha...
- Ngươi...Ngươi muốn cắn nuốt linh hồn của ta?
- Không sai! Tộc Hiên Viên chúng ta phàm là người có được cửu dương tuyệt mạch, có người nào lại không bị tổ sư gia ta cắn nuốt chứ? Bất quá...Ngươi yên tâm, dù sao ngươi cũng là hậu nhân của ta, linh hồn của ngươi tổ sư gia ta sẽ lưu lại một tia, thỉnh thoảng cho tự do cũng không hẳn là không thể. Ha ha ha...Thấy sao? Mười nữ nhân này là tổ sư gia ta chuẩn bị cho ngươi, so với mười người hy sinh vì ngươi còn ưu tú hơn, đợi chút nữa khi tổ sư gia ta tu luyện, tự nhiên sẽ cho các ngươi cùng nhau thể nghiệm...Ha ha ha...
- Ngươi...Vì sao ngươi cắn nuốt chúng ta? Hổ dữ không ăn thịt con...Chúng ta đều là hậu nhân của ngươi.
Trong lòng Dương Thiên Lôi cực kỳ kinh ngạc hỏi. Sau đó rốt cục cũng hiểu được, vì sao người có thân thể cửu dương tuyệt mạch trước kia của Hiên Viên Kiếm Tông đều biến mất, dù sao có được thân thể cửu dương tuyệt mạch, chỉ cần không bị đương trường chém giết, muốn kéo dài tuổi thọ là một chuyện rất đơn giản, chỉ cần đoạt phách nhục thân một người trẻ tuổi, liền có thể đạt được sinh mệnh tinh nguyên khổng lồ, nhưng vẫn có thể duy trì thân thể cửu dương tuyệt mạch.
- Ha ha. Hỏi rất hay. Biết vì sao tổ sư gia ta thủy chung không thể giải khai bí mật của Hiên Viên kiếm không? Bởi vì cửu dương tuyệt mạch của ta còn chưa đủ cường đại. Cửu dương tuyệt mạch kỳ thật là một viễn cổ trận pháp vô cùng huyền ảo có liên hệ với Hiên Viên kiếm, đáng tiếc vào thời đại mạt pháp, ta không cách nào tiến vào tiên ban, tăng cường trận pháp này.
- Cho nên, chỉ có thể dựa vào cắn nuốt những linh hồn đồng dạng có được cửu dương tuyệt mạch như các ngươi để tăng cường trận pháp cửu dương tuyệt mạch bên trong linh hồn ta, khi nó đủ cường đại, liền có thể sinh ra hô ứng với Hiên Viên kiếm, tự mình khởi động cấm chế của Hiên Viên kiếm, ta sẽ thực sự trở thành chủ nhân của Hiên Viên kiếm. Ha ha ha...Khi đó, ta sẽ thành thiên hạ đệ nhất nhân!
Nghe được lời nói của Hiên Viên Lăng Vân, Dương Thiên Lôi lập tức hiểu được vì sao mười nữ tử xinh đẹp này vẫn là tấm thân xử nữ. Hiển nhiên, Hiên Viên Lăng Vân là vì chuẩn bị cho nhục thân mới của hắn. Mà hắn cắn nuốt chính mình, xem ra căn bản không cần mượn dùng linh hồn lực của bất kỳ người nào khác, hắn là lão quái vật tồn tại gần ngàn năm, không biết đã cắn nuốt bao nhiêu thế hệ con cháu rồi?
Cho nên, Hiên Viên Lăng Vân hoàn toàn nắm chắc bằng vào linh hồn lực cùng với tu vi cường đại của mình, dễ dàng đoạt xá "Hiên Viên Cửu Dương" đang suy yếu.
Loại bí pháp đoạt xá linh hồn này của Hiên Viên Kiếm Tông, tai hại duy nhất sau khi đoạt phách chính là sẽ mất đi toàn bộ công lực. Tuy nhiên tốc độ tu luyện từ đầu lại tương đối nhanh hơn, có chút một tương tự với "bát hoang duy ngã độc tôn" của Thiên Sơn Đồng Mỗ.
Cho nên, sau khi hắn đoạt xá thành công, tiếp tục lợi dụng mười nữ nhân cực phẩm chuẩn bị sẵn này, rất nhanh đề thăng tu vi của chính mình. Tất cả chuyện này, e rằng vào lúc Dương Thiên Lôi nói cho hắn biết thân thể của mình phi thường cường đại thì hắn liền bắt tay vào chuẩn bị.
Chỉ bất quá, bất kể như thế nào, lão quái ngàn năm Hiên Viên Lăng Vân này cũng không nghĩ tới, Dương Thiên Lôi lúc này làm gì có sợ hãi như bề ngoài? Gia hỏa này chỉ là dang cảm thán vận may của chính mình, ông trời ơi, tặng quà cũng quá nhanh, quá đột nhiên đó...
Nguyên bản Dương Thiên Lôi sở dĩ đến Hiên Viên Kiếm Tông là vì muốn kiểm chứng Hiên Viên kiếm có thật hay không, cùng với nghĩ biện pháp thu Hiên Viên Kiếm Tông vào trong tay. Vốn trước khi đến Dương Thiên Lôi còn đang đau đầu suy nghĩ biện pháp khiến cho Hiên Viên Kiếm Tông ngoan ngoãn cống hiến vì mình, mục đích đến đây lần này, chẳng qua chỉ là thăm dò tình hình mà thôi.
Thật không nghĩ đến vừa tới nơi đây, lão quái ngàn năm này liền khẩn cấp "thành khẩn đối đãi"!
Phốc phốc phốc...
Hiên Viên Lăng Vân cuồng tiếu, hai tay lập tức kết xuất từng đạo thủ ấn, đánh vào thân thể Dương Thiên Lôi, chân nguyên thuần dương khổng lồ ngưng tụ thành pháp ấn, trực tiếp làm cho Dương Thiên Lôi thân bất do kỷ bó gối ngồi trên mặt đất, dường như trực tiếp lâm vào hôn mê, một luồng chân nguyên thuần dương trong cơ thể vừa mới tu luyện ra cũng hoàn toàn bị phong ấn, trở thành một con sơn dương đợi bị làm thịt.
Chỉ có điều, Hiên Viên Lăng Vân không biết rằng, một luồng ý niệm tinh thuần trong đầu Dương Thiên Lôi đang hóa thành từng sợi tơ, giống như mạng nhện chờ đợi Hiên Viên Lăng Vân tiến đến.
Sau khi hoàn thành tất cả chuyện này, Hiên Viên Lăng Vân lại kiểm tra trạng thái của Dương Thiên Lôi một hồi, xác định không có sơ sót, hắn liền ngồi xếp bằng trước mặt Dương Thiên Lôi.
Bất thình lình cắn đứt đầu lưỡi phun ra một ngụm máu, trong phút chốc, giống như lúc Hiên Viên Cửu Dương đoạt xá Dương Thiên Lôi, một cỗ âm phong lập tức từ ấn đường của Hiên Viên Lăng Vân bật ra, cỗ âm phong này tự nhiên là linh hồn của Hiên Viên Lăng Vân, chỉ bất quá so với linh hồn của Hiên Viên Cửu Dương có sự khác biệt, đó là có thể loáng thoáng nhìn thấy bộ dáng của Hiên Viên Lăng Vân, không ngờ linh hồn của hắn đã mơ hồ thành hình.
Tê...!
Không hề dừng lại, Hiên Viên Lăng Vân liền nhập vào ấn đường của Dương Thiên Lôi.
- Hoan nghênh quang lâm!
Khiến cho Hiên Viên Lăng Vân nằm mộng cũng ngờ đến chính là, trong nháy mắt hắn tiến vào ấn đường của Dương Thiên Lôi, đột nhiên nghe được một câu nói như vậy.
Người nói chuyện hiển nhiên là Dương Thiên Lôi. Nhưng trong thanh âm nào có lộ ra vẻ khẩn trương cùng sợ hãi gì chứ? Giống như là phi thường vui sướng thì có.
Bất quá, Hiên Viên Lăng Vân cũng chỉ là hơi hơi ngây người, liền khôi phục bình thường, nói:
- Không nghĩ tới ngươi lại trấn định như vậy, chẳng lẽ ngươi cho rằng cắn nuốt được linh hồn lực của một người tương đối cường đại thì có thể ngăn cản sự cắn nuốt của lão tổ tông ta sao?
- Làm sao đây? Vốn suất ca chẳng qua là cắn nuốt linh hồn của một tên cửu dương tuyệt mạch bỏ đi mà thôi, vốn như lời ngươi nói, cơ bản không có tác dụng gì...Ừ, phải nói, vẫn có một chút tác dụng...Bất quá, rõ ràng không có mạnh như ngươi, cám ơn nha...
Dương Thiên Lôi cực kỳ nhãn nhã, thanh âm vô cùng hờ hững nói.
- Ngươi...Ngươi nói cái gì?
- Ai...Ngươi đã sống gần ngàn năm rồi, thế nào lại ngu ngốc như vậy? Đầu đặt trên mông đít sao?
- Ngươi...Ngươi là Dương Thiên Lôi?
Hiên Viên Lăng Vân hoảng sợ nói. Trong lòng vô cùng kinh hãi, bất kể như thế nào hắn cũng không thể tưởng được sẽ có kinh biến như thế.
Sự cường đại của cửu dương tuyệt mạch hắn vô cùng rõ ràng. Dưới tình huống linh hồn lực tương đương, căn bản không có bất kỳ kẻ nào có thể ngăn cản sự cắn nuốt của linh hồn cửu dương tuyệt mạch, trừ phi gặp được thiên nhân cao thủ như Thanh Long, linh hồn của người như thế cực kỳ cường đại, cho dù là Hiên Viên Lăng Vân cũng không dám cắn nuốt, bằng không xảy ra vấn đề gì đó là hình thần câu diệt, vô pháp sống lại. Bằng không mà nói, Hiên Viên Lăng Vân sao lại sợ Thanh Long?
Nhưng đây không phải là điều linh hồn Hiên Viên Lăng Vân khiếp sợ, chân chính làm cho hắn khiếp sợ chính là, cắn nuốt linh hồn tuyệt đối là một loại thần thông cực kỳ phức tạp, tựa như hắn muốn cắn nuốt Thanh Long, tuy rằng sẽ không thành công, nhưng cũng sẽ không bị Thanh Long cắn nuốt lại, bởi vì ở thời đại mạt pháp hiện này, đã không có người nào có được năng lực này, sở dĩ hắn và Hiên Viên Cửu Dương có được loại năng lực này, hoàn toàn là nhờ năng lực cắn nuốt ẩn chứa trong trận pháp cửu dương tuyệt mạch. Điều hắn cần làm, chỉ là thúc dục trận pháp này, cắn nuốt linh hồn đối phương.
Nhưng tại sao Dương Thiên Lôi có thể cắn nuốt Hiên Viên Cửu Dương?
Giờ khắc này, hắn căn bản không có hoài nghi lời nói của Dương Thiên Lôi. Bởi vì, hắn rõ ràng cảm giác được từng tia từng tia năng lượng khủng bố tinh thuần, đã giống như mạng nhện quấn chặt lấy linh hồn của hắn, loại năng lực này Hiên Viên Cửu Dương không thể có được.
- Đương nhiên! Chỉ bằng loại tiểu nhân vật như người mà cũng dám nhảy trên đầu thái tuế gia sao? Đúng là chán sống mà...Ha ha ha...Biết lão tử là ai không?
Dương Thiên Lôi vô cùng đắc ý nói, hiển nhiên anh bạn này đang dùng gậy ông đập lưng ông, học ngữ khí nói chuyện vừa rồi của Hiên Viên Lăng Vân.
- Ngươi...Ngươi là ai?
- Hắc hắc...Kiếm hồn của Hiên Viên kiếm và lão tử là bạn thân, Thái Thượng Lão Quân hy sinh vì lão tử, Lục Áp ngươi có biết không? Lục Áp cùng lão tử xưng huynh gọi đệ. Nguồn: truyentop.net
Dương Thiên Lôi cực kỳ bá đạo nói, anh bạn này quả thật không hề khoác lác, chỉ có điều đi vào trong tai của Hiên Viên Lăng Vân, con mẹ nó, quả thực chính là bốc phét.
- Nói bậy...Ngươi rốt cuộc là ai? Đừng tưởng rằng nói mấy câu vớ vẩn có thể hù dọa ta, ngươi cho rằng chỉ bằng loại năng lực này, có thể cắn nuốt linh hồn của ta sao? Nằm mơ!
Hiên Viên Lăng Vân tức giận nói, bất thình lình thúc dục cửu dương tuyệt mạch.
Tê tê tê...
Trong phút chốc, mạng nhện do Dương Thiên Lôi kết thành có vẻ như dễ dàng bị hắn phá vỡ, điều này làm cho Hiên Viên Lăng Vân mừng rỡ trong lòng, nhưng chỉ trong nháy mắt hắn liền vô cùng hoảng sợ dừng lại, bởi vì hắn phát hiện linh hồn lực mà hắn thúc dục không ngờ biến mất vô ảnh vô tung, nhưng mạng nhện lại hình thành một lần nữa, hơn nữa trở nên càng cường đại hơn.
- Hắc hắc...Ngượng quá, linh hồn lực bản nhân yếu kém, chỉ có thể mượn ngươi chơi đùa...
- Ai...Nói cho ngươi cũng vô dụng. Yên tâm, vốn suất ca với ngươi không có bất kỳ quan hệ huyết thống nào, tất nhiên sẽ không lưu lại cho một tia linh hồn, ha ha ha...Dù sao có nói ngươi cũng không hiểu, cho dù có hiểu, ngươi cũng phải chết. Ngoan ngoãn cho ca bắt đầu bú sữa đi...Chậc chậc...
Thanh âm Dương Thiên Lôi chưa dứt, năng lượng tinh thuần giống như mạng nhện kia đột nhiên biến thành từng cái xúc tu, "tê tê" cắm vào bên trong linh hồn của Hiên Viên Lăng Vân, như là dùng ống hút hút sữa, theo tiếng chụt chụt của Dương Thiên Lôi rất nhanh bị cắn nuốt.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.