- Ta kháo! Lôi Tử, quá không đạo đức rồi? Vấn đề này vốn là tao muốn hỏi mày mới đúng, mày lại đổ ngược lại cho tao! Cho rằng như vậy thì tao sẽ không hỏi? Nói, mày rốt cuộc là ai!
Ngưu Ma Vương nhất thời trừng lớn hai mắt, hùng hổ hỏi thăm. Tuy rằng biết rõ Dương Thiên Lôi hiện tại ngưu bức vô hạn, chỉ cần một ngón tay cũng đủ khiến hắn lật ngược, nhưng Ngưu Ma Vương không hề sợ hãi dù chỉ một chút.
- Tao còn có thể ai? Không phải là công lao của vị thần y kia sao? Không nó dối mày, mày biết vì sao vị thần y kia lại cứu tao sao?
Dương Thiên Lôi hỏi ngược lại.
- Vì sao?
- Hắn tựa hồ rất tiếc nuối cho tao nuốt một viên đan dược, trong miệng còn nói là quá lãng phí rồi, chẳng qua thành toàn cho tao… Sau đó lại vỗ vỗ đánh đánh mấy cái lên người tao, tao liền ngất đi, khi tỉnh lại tao liền cảm giác được trong cơ thể tràn ngập lực lượng, đau đớn toàn thân cũng không cánh mà bay, còn quấy đầy băng gạc, sau cùng, thần y lại truyền cho tao mấy phần công phu…
Nói ra một lời nói dối thông thường cần phải có rất nhiều lời nói dối khác để bù đắp. May mà, Ngưu Ma Vương đối với loại hư vô mờ mịt như thế này ước mơ không gì sánh được, khiến hắn dễ dàng tiếp thu hơn Lý Tuyết.
Bất quá, người này thực ra lăn qua lăn lại Dương Thiên Lôi suốt nửa giờ, học được Thiếp Sơn Kháo và phương pháp luyện cập cơ bản, yếu điểm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-thien/1392821/chuong-838.html