- Em… Em, sao lại lên đây?
Lý Tuyết trừng con mắt thật to.
- Đương nhiên là mua vé đi lên!
Dương Thiên nói nói, cầm lấy vé xe lửa của chính mình, lắc lắc trước mặt Lý Tuyết.
- Em bảo Ngưu Ma Vương mua vé lúc chị đi mua, mua hai vé! Hắc hắc…
- Em…
Lý Tuyết nhất thời tức giận trừng mắt nhìn Dương Thiên Lôi.
- Tuyết tỷ, đừng nóng giận, em đã gửi lại thư cho viện trưởng rồi, không có việc gì. Sau khi tới thủ đô, chị cũng không cần lo lắng, em có cái này!
Tựa hồ Dương Thiên Lôi biết Lý Tuyết lo lắng cái gì. Đồng thời khi nói liền cầm lấy bàn tay nhỏ bé của Lý Tuyết, đặt vào ba lô của chính mình.
- Là cái gì?
- Chị nhìn xem!
Lý Tuyết trừng mắt nhìn Dương Thiên Lôi, bàn tay nhỏ bé thò vào trong ba lo, không phải tiền thì còn là cái gì? Đánh giá một chút, chí ít cũng có hơn hai mươi tờ trị giá mười đồng.
- Em kiếm đâu ra nhiều tiền như vậy?
- Ngưu Ma Vương thi cử tốt, muốn mời em ăn chơi mấy tháng, em không đáp ứng, bảo hắn đưa tiền cho em, hắc hắc…
Dương Thiên Lôi vừa cười vừa nói.
Nghe được lời của Dương Thiên Lôi, Lý Tuyết rất không nói được gì, nhưng khuôn mặt nhỏ nhắn lại chuyển biến, nói:
- Em thực vô lại. Đọc Truyện Online
Chỉ sau nháy mắt, biểu tình của Lý Tuyết lần thứ hai trở nên kỳ quái.
- Làm sao vậy, Tuyết tỷ? Chị mất hứng với em sao?
Dương Thiên Lôi nhận thấy dị dạng của Lý Tuyết, hỏi.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-thien/1392815/chuong-832.html