Chương trước
Chương sau

- Phá!
Tiếu Kiến Nhân lại hét lớn một tiếng, sau đó xung quanh thân thể của hắn phát ra tiếng nổ mạnh ầm ầm, trận pháp được Thông Thiên Cổ Thụ dung hợp, lại bị Tiếu Kiến Nhân phá hủy.
- Mộc Dịch Đình, bây giờ ngươi nhận thua vẫn còn kịp.
Sau khi Tiếu Kiến Nhân phá hủy ảo trận của Dương Thiên Lôi, sáu mươi bốn cổ năng lượng khủng bố, trong chốc lát giống như xúc tu, chúng vẫn còn cách Dương Thiên Lôi trăm trượng, nhưng mà chúng vẫn chưa tới gần hơn, lạnh lùng nói ra.
Dương Thiên Lôi nghe được lời nói của Tiếu Kiến Nhân, nhưng lúc này bảy đại pháp bảo vẫn công kích không ngừng, cộng thêm lúc xé rách của không gian hỗn độn, Dương Thiên Lôi còn có thể phân tâm nói chuyện với Tiếu Kiến Nhân sao?
Hắn chỉ có thể gầm lên để nói cho đối phương biết đừng mơ tưởng nữa.
- Nếu ngươi đã không nhận thua, đừng trách ta không nói trước với ngươi, thực lực ta và ngươi tương đương, muốn phân thắng bại, chỉ có thể chiến đấu sinh tử! Hơn nữa, ta xuất tuyệt chiêu, tuyệt đối không thể khống chế được, thân thể, nguyên thần, thậm chí linh hồn lạc ấn cũng bị hủy diệt! Mộc Dịch Đình, cho ngươi thêm một cơ hội, nhận thua hay không nhận thua?
Âm thanh Tiếu Kiến Nhân bế nghễ thiên hạ, dung nhập vào trong tai của mọi người, hắn làm như vậy, trên thực tế không phải nói với Dương Thiên Lôi, mà là nói cho tất cả thành viên tổ trọng tài và những tu luyện giả chung quanh.
Cạnh tranh minh chủ, chỉ phân thắng thua, không quyết sinh tử. Cho nên, chiến đấu đến tận bây giờ. Chỉ có trọng thương, nhưng không có ai chết. Mà bây giờ Tiếu Kiến Nhân nói ra, đơn giản là nói cho tất cả mọi người biết, hắn và Dương Thiên Lôi chiến đấu với nhau, chỉ có sinh tử, mới có thể phân thắng bại!
- Tiếu Kiến Nhân, ngươi muốn phá hư quy tắc sao?
Làm cho tất cả mọi người không thể tưởng tượng được, thời điểm này, "Kỷ Trùng Kiền" từng bị Mộc Dịch Đình đánh trọng thương, mà Kỷ Trùng Kiền ở trước mặt tất cả mọi người nói thằng hành vi vô sỉ của hắn, sau đó bay lên trời, một đạo kiếm quang khủng bố xẹt qua phong ấn do tổ trọng tài ngưng tụ, tiến vào tỏng hư không, lớn tiếng nói.
- Quy tắc? Quy tắc là gì?
Tiếu Kiến Nhân nhíu mày nhìn Kỷ Trùng Kiền phía dưới, biết rõ mà cố hỏi.
- Chỉ phân thắng bại, không quyết sinh tử! Ngươi đã chiến thế thượng phong, lại lấy cớ muốn chém giết Mộc chưởng giáo, chẳng phải đây là dụng tâm của ngươi sao? Nếu như ngươi dám làm như vậy, Kỷ Trùng Kiền ta là người đầu tiên không đồng ý.
Kỷ Trùng Tiêu vẫn dùng thân phận của Kỷ Trùng Kiên như trước.
- Không tệ! Mạnh Hạ Huy ta cũng không đồng ý! Huống chi, ta tin tưởng Mộc chưởng giáo nói, ngươi chỉ là một đầu yêu nghiệt! Ỷ vào thực lực của mình, cũng muốn ngồi lên vị trí minh chủ sao?
Mạnh Hạ Huy vung Thủy Tổ Kim Thương lên, trong chốc lát bay lên hư không, âm thanh lạnh lùng nói ra.
- Hải cung chủ, chư vị chưởng giáo, Tiếu Kiến Nhân này tuyệt đối không phải là người lương thiện, chúng ta lựa chọn minh chủ để giúp chúng ta vượt qua Đại Kiếp Nạn, chứ không phải tuyển ra một tên yêu nghiệt vô cùng tà ác thượng vị! Cũng như Mộc chưởng giáo và Mạnh gia chủ nói, Tiếu Kiến Nhân tuyệt đối không phải người lương thiện! Một tên gia hỏa mới một năm trước tấn chức Chân Thần Cảnh, làm sao có thực lực như vậy? Dù có đạt được thiên đại cơ duyên! Tiếu Kiến Nhân này, tuyệt đối không phải Tiếu Kiến Nhân chân chính! Lúc hắn bắt đầu chiến đấu với Mộc chưởng giáo, hắn đã uy hiếp tất cả mọi người, đã nói rõ điều này.
Thời điểm này, Trần Phá Thiên cũng đứng dậy, âm thanh lạnh lùng nói ra.
- Nếu để hắn đạt được vị trí minh chủ, đó chính là tai nạn của Vô Cực tinh vực chúng ta, thậm chí là tai nạn cho cả Cửu Thiên!
Triệu Tự Long nói tiếp.
- Đúng! Đúng! Tuyệt đối không thể để cho tên yêu nghiệt này đạt được vị trí minh chủ.
- Đả đảo yêu nghiệt.
- Tổ trọng tài, xin hủy bỏ tư cách thi đấu của hắn.
Một khi đã chế định quy tắc thi đấu, dù là kẻ nào cũng đừng mong vi phạm, đây là thiết luật của tu luyện giới. Nhưng mà, nội tâm Kỷ Trùng Tiêu thẹn với Kỷ Nhạ Yên, thời điểm Kỷ Trùng Tiêu nhìn thấy Tiếu Kiến Nhân muốn chém giết Dương Thiên Lôi, hắn đã không nhịn được nữa, Kỷ Nhạ Yên bởi vì mình mà chết, giờ không thể để hắn chết được.
Dù là thế nào, hắn cũng không muốn để Dương Thiên Lôi, thân sinh cốt nhục của Kỷ Nhạ Yên, cho nên, dù biết quy tắc không cho phép, nhưng hắn vẫn lao ra.
Nhưng mà, Kỷ Trùng Tiêu không ngờ, Dương Thiên Lôi lại được ủng hộ như thế! Thực sự không ngờ, người hưởng ứng với hắn đầu tiên chính là địch nhân cả đời của hắn, Mạnh Hạ Huy.
Mạnh Hạ Huy, trong thân thể chảy xuôi huyết mạch viễn cổ Bỉ Mông, một khi đã quyết định chuyện gì, sẽ không để ý chuyện khác. Ý nghĩ trong đầu, đỉnh thiên lập địa! Mắt thấy ân nhân cứu mạng sẽ bị Tiếu Kiến Nhân giết, hắn có thể mặc kệ sao? Trên thực tế, thời điểm Kỷ Trùng Tiêu lao ra, hắn cũng làm ra quyết định như thế, chỉ chậm một bước mà thôi.
Nhưng mà, diễn biến kế tiếp, không ngờ có vô số cao thủ tuyệt đỉnh đứng ra, Trần Phá Thiên, Triệu Tự Long, Long Tường Vân, Hạ Tích Trúc... Không một ai ngoại lệ. Truyện Sắc Hiệp
Diễn biến cuối cùng chính là tu luyện giả trong diễn võ trường phát ra tiếng hô kinh thiên động địa.
- Đả đảo Tiếu Kiến Nhân.
Tiếu Kiến Nhân tức sùi bọt mép, ánh mắt biến thành lạnh lùng.
Dù là hắn cũng không nghĩ tới sẽ xảy ra biến cố này, hắn chỉ muốn mượn cơ hội này giết chết đối thủ cao thâm mạc trắc như Mộc Dịch Đình mà thôi, bởi vì, hắn biết rõ, nếu không phải hắn sớm bố trí đại trận quanh Vũ Hồn Tinh từ trước khi chiến đấu, mà trực tiếp giao thủ với Mộc Dịch Đình, ai thua ai thắng căn bản khó nói trước.
Bởi vì không có đại trận trên trời, hắn không cách nào phát huy uy lực của bảy đại pháp bảo.
Chớ đừng nói chi là ngưng tụ thành không gian hỗn độn, đem Dương Thiên Lôi khốn ở trong đó!
Đại trận trên trời, chính là hắn căn cứ vào đại trận trong Thất Bảo Linh Lung Tháp diễn biến mà thành, lúc này, hắn phân thân thành sáu mươi bốn cái để ngưng tụ thành không gian trên bầu trời, giống như Càn Khôn thế giới trong Thất Bảo Linh Lung Bảo Tháp, cho nên hắn phải tế luyện thành công bảy đại pháp bảo mới có thể hợp nhất, lúc đó mới phát huy uy lực chân chính của chúng.
- Thuận ta thì sống, nghịch ta thì chết! Đã các ngươi...
Vào lúc này toàn thân của Tiếu Kiến Nhân tràn ngập khí tức khủng bố vô biên vô hạn, trong chốc lát đã lấn át tiếng hò hét của vô số tu luyện giả, nhưng mà, vào thời điểm hắn định nói tiếp, bỗng nhiên có một âm thanh vang lên trong óc.
- Chủ nhân, không thể xúc động! Ngài vẫn chưa khôi phục tu vi, tuy lúc này không có người địch lại ngài, nhưng chủ nhân muốn đối kháng trực tiếp với tất cả tu luyện giả ở đây sao, đó là việc không khôn ngoan! Xin chủ nhân tạm thời nhẫn nhịn, lấy đại kế làm trọng! Tạm thời làm theo kế sách của thuộc hạ, được chứ?
Thanh âm này không phải người khác, chính là chân thân Tiếu Kiến Nhân, kẻ tinh thông tính toán và vô cùng hèn hạ vô sỉ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.