- Mộc chưởng giáo có thể làm cho gia huynh tỉnh lại, tại hạ đại biểu cả Mạnh gia, vô cùng cảm kích!
Tuy Mạnh Hạ Trảm kinh ngạc, nhưng từ đầu tới cuối Dương Thiên Lôi vẫn tản ra hạo nhiên chính khí, giống như lão thần tiên, chỉ bằng điểm này, đã đủ cho người ta tín nhiệm, huống chi ở trước mặt tu luyện giả trong thiên hạ? Hắn tin tưởng Dương Thiên Lôi sẽ không xằng bậy. Hơn nữa, vừa rồi hắn đã thăm dò qua, khí tức tà ác trên người Mạnh Hạ Huy, không phải là hắn có thể chống lại, chớ đừng nói chi là thanh trừ.
- Khách khí, trừng phạt trừ gian diệt ác, nghĩa bất dung từ, ta không thể làm hết tất cả mọi việc , nhưng nhất định sẽ làm hết sức!
Dương Thiên Lôi ôm quyền nói ra.
Bỗng nhiên mi tâm của hắn phát ra hào quang sáng chói, nhưng mà, cũng không phải là hào quang bảy màu, cũng không phải ngũ sắc quang hoa, mà là một loại thần niệm ngưng tụ thành mũi nhọn ánh sáng. Trong chốc lát bao trùm Mạnh Hạ Huy!
Đương nhiên, Dương Thiên Lôi làm như vậy, chính là vì che dấu tai mắt của người khác. Đồng dạng, Dương Thiên Lôi cũng không phải ăn no không việc gì làm mà cứu Mạnh Hạ Huy. Đối với hắn mà nói, Mạnh Hạ Huy là một người cạnh tranh. Nhưng mà, Tiếu Kiến Nhân cũng vậy! Dương Thiên Lôi làm như vậy, đơn giản vì hai điểm, một là mượn cơ hội này, vạch trần Tiếu Kiến Nhân là tà ác, tuyên dương chính khí của mình, hai là, thông qua việc cứu Mạnh Hạ Huy, dò xét
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-thien/1392710/chuong-727.html