Chương trước
Chương sau

Chỉ thấy Hạ Quân Trúc mặt cái đạo bào rộng thùng thình, quanh thân tràn ngập một cổ khí tức huyền ảo, nhưng lúc này giống như nàng đang đột phá quan khẩu, đổ mồ hôi đầm đìa, đạo bào sớm đã ướt nhẹp, dán chặt lên thân thể của nàng. Bộ ngực sữa nhô lên" hai điểm mơ hồ có thể thấy được, mồ hôi che kín gương mặt tuyệt mỹ, mái tốc rối bời, trên tóc có vài giọt mồ hôi rơi xuống, làm cho nàng càng thêm vũ mị.
Hiển nhiên, trong quá trình khẩn yếu quan đầu nàng đâu thể quan tâm đến Dương Thiên Lôi chứ.
Trong căn phòng tu luyện này tràn ngập một cổ thiên địa linh khí vô cùng nồng đậm, hơn nữa thời không pháp tắc là một ngày bằng một năm.
- Sao mà khéo như vậy chứ?
Dương Thiên Lôi nhịn không được thầm nghĩ trong lòng, từ khi hắn hướng Hạ Tích Trúc cầu cứu, đến bây giờ đã được hai mươi phút, đương nhiên, hai mươi phút này, còn là vì thời điểm Hạ Tích Trúc mang theo hắn lên lầu, vẫn luôn trò chuyện với hắn, lúc ấy, Dương Thiên Lôi còn tưởng rằng Hạ Tích Trúc cố ý muốn nhìn thấy quan hệ quen thuộc của hai người, nhưng hiện tại xem ra hoàn toàn không phải là chuyện quan trọng. Bởi vì dưới thần niệm cường hãn của Dương Thiên Lôi đã dò xét ra được Hạ Quân Trúc đã phục dụng một loại đan dược vô cùng cường hãn, căn cứ theo phán đoán của Dương Thiên Lôi, cộng với khí tức lưu chuyển trên người Hạ Quân Trúc, hắn có thể kết luận, trên thực tế Hạ Quân Trúc mới tu luyện được hơn mười phút đồng hồ mà thôi. Chỉ có điều nguyên nhân là dưới thời không pháp tắc, nàng đã tu luyện được mấy ngày rồi.
- Ta hiểu rồi.
Sau khi Dương Thiên Lôi cẩn thận quan sát khí tức lưu chuyển trong thể nội Hạ Quân Trúc, lập tức hiểu ra nguyên nhân. Nguyên lai đúng là Hạ Quân Trúc đã tu luyện một loại công pháp ẩn nấp khí tức và giới tính của mình.
Hiển nhiên, biết mình đã đến, nha đầu kia đang dốc sức liều mạng biến mình thành "Nam nhân"!
Mà Hạ Tích Trúc nhắc nhở mình không được nhìn lén, điều này cũng không phải muốn tác hợp cho mình, cũng có khả năng là thật sự không muốn Dương Thiên Lôi nhìn thấy. Nhưng dù thế nào, Hạ Tích Trúc cũng không quan tâm Dương Thiên Lôi có nhìn thấy hay không nhìn thấy. Nếu không muốn hắn nhìn tahyas, nàng cũng không tiến vào trong Thanh Tĩnh Lưu Ly Bình, bỏ Dương Thiên Lôi ở đây một mình.
Sau khi suy nghĩ cẩn thận, khóe miệng Dương Thiên Lôi lộ ra nụ cười hèn mọn bỉ ổi, hắn lặng yên không một tiếng động rời khỏi phòng tu luyện, vừa uống rượu, vừa chờ đợi.
Mất hơn mười phút sau, cửa phòng tu luyện không một tiếng động mở ra một cái khe hở nhỏ, đương nhiên Dương Thiên Lôi phát giác ra, nhưng hắn giả như không thấy, vẫn như trước, tự rót tự uống.
- Ngươi là ai? Sư phụ ta đâu?
Vào thời điểm này, vẻ mặt Hạ Quân Trúc đầy lạnh nhạt đi tới, nhìn lão già trước mặt hỏi. Kỳ thật, Hạ Quân Trúc cảm ứng khí tức trong phòng, đã biết rõ lão già trước mặt này chính là Dương Thiên Lôi, đương nhiên cũng không phải từ cảm ứng khí tức mà phát hiện được, mà là nàng biết rõ Dương Thiên Lôi đã đến, mà bây giờ sư phụ không ở đây, trừ Dương Thiên Lôi thì có thể là ai?
Dương Thiên Lôi âm thầm tán thưởng cô nàng này hành động cao siêu, cũng dùng vẻ mặt lạnh nhạt nhìn Hạ Quân Trúc, nói:
- Lão phu là bằng hữu của sư phụ ngươi, Ân, ngươi chính là Hạ Quân Trúc a? Ngươi có thể gọi ta là sư bá!
Nghe được lời nói của Dương Thiên Lôi, trong nội tâm Hạ Quân Trúc vô cùng xoắn xuýt, tên gia hỏa vô sỉ này lừa dối mình thì bỏ đi, còn muốn giả mạo sư bá của mình? Rõ ràng là biết mình, hiện tại còn giả bộ, chẳng lẽ hắn thật sự cho rằng mình không biết hắn là ai sao? Nhưng Hạ Quân Trúc lại không thể bạo lộ là mình biết hắn. Chỉ có thể nói:
- Sư phụ ta chưa bao giờ nói cho ta nghe có bằng hữu nào như ngươi ra, được rồi, ta đi hỏi sư phụ là xong.
Hạ Quân Trúc nói xong liền tản ra một cổ thần niệm chấn động, giả bộ như đang liên hệ với sư phụ, sau một lát, lập tức giận dữ trừng mắt liếc nhìn Dương Thiên Lôi, nói:
- Dám gạt ta?
- Ha ha ha...
Dương Thiên Lôi bật cười lớn, nói:
- Hạ muội, ca vẫn cho rằng, ca rất xứng đáng khi nhận được giải thưởng xuất sắc cho diễn kịch, không nghĩ tới ngươi còn lợi hại hơn cả! Bội phục, bội phục! Đến đây, cho ca ôm một cái!
Dương Thiên Lôi là đồ hèn hạ vô sỉ, vừa nói thân hình nhoáng một cái, nhanh như thiểm điện ôm Hạ Quân Trúc vào lòng, làm cho Hạ Quân Trúc không thể phản ứng kịp, móng vuốt hèn mọn bỉ ổi đang dùng sức niết cặp mông của Hạ Quân Trúc.
- Buông ra! Đồ biến thái!
Hạ Quân Trúc đỏ bừng cả khuôn mặt, một tay đẩy Dương Thiên Lôi ra.
- Hắc hắc...
Dương Thiên Lôi cười cười rất hèn mọn bỉ ổi, nhìn bộ ngực bằng phẳng của Hạ Quân Trúc, nói:
- Hạ muội, nói cho ca rõ tình hình cụ thể trong lần cạnh tranh chức minh chủ xem nào.
- Ngươi thật sự muốn tham gia?
- Đương nhiên là muốn, ta đã báo danh rồi!
- Ngươi làm thế nào mà tấn chức Thiên giai đỉnh phong? Làm sao mà nhanh như vậy?
Hạ Quân Trúc hỏi.
- Đợi lát nữa đem ngươi vào Thanh Tĩnh Lưu Ly Bình thì biết rõ. Hai ngày sau ngươi sẽ tấn thăng lên Nhân giai đỉnh phong rất dễ dàng, đương nhiên, nếu ngươi là nữ nhân, ca sẽ làm cho ngươi nhanh chóng tấn thăng lên Thiên giai đỉnh phong. Đáng tiếc ah... Được rồi, nói tình huống cụ thể đi.
Dương Thiên Lôi nói ra.
Hạ Quân Trúc bạch Dương Thiên Lôi liếc, nói:
- Trọng tài giả trong lần cạnh tranh này đều là cao thủ tuyệt đỉnh đến từ các đại tinh vực, mà những cao thủ tham gia cạnh tranh lần này, sư phụ nói, mạnh nhất chính là gia chủ Mạnh gia Mạnh Hạ Huy. Nếu như gia chủ Kỷ gia Kỷ Trùng Tiêu không tới trong hai ngày sau, vị trí minh chủ chắc sẽ bị Mạnh Hạ Huy đoạt được! Nhưng mà...
- Nhưng mà cái gì?
- Chuyện gì cũng không có tuyệt đối, sư phụ nói, tên Kỷ Trùng Kiền đã đề nghị đề cử cạnh tranh chức minh chủ, rất có thể sẽ không đơn giản như bề ngoài, hơn nữa... Tình huống báo danh lần này rất quỷ dị.
- Quỷ dị? Quỷ dị như thế nào?
- Nói ví dụ như ngươi! Đối với những người khác mà nói, ngươi là tồn tại quỷ dị. Trừ ngươi ra, còn một người rất quỷ dị, Trảm Ma Tông báo danh hai danh ngạch, trong đó một là Tiếu Thượng cũng không kỳ quái, nhưng một người khác... Ngươi đoán thử xem?
- Tiếu Biệt Ly? Hẳn không phải, với tu vi của hắn thì chỉ đi tìm chết mà thôi, chẳng lẽ Trảm Ma Tông còn ẩn giấu cao thủ nào khác sai?
- Là Tiếu Kiến Nhân!
- Cái gì? Tiếu Kiến Nhân?
Nghe được Hạ Quân Trúc nói, Dương Thiên Lôi lập tức kinh ngạc nói ra:
- Chỉ bằng hắn?
- Rất nhiều người cũng kỳ quái. Hiện tại Tiếu Kiến Nhân còn chưa xuất hiện nên chưa có kết luận gì, nhưng, Tiếu Thượng đã đem vị trí tông chủ truyền cho Tiếu Kiến Nhân. Sư phụ phỏng đoán, rất có thể Tiếu Kiến Nhân có chỗ nào đó hơn người...
- Một tên vừa mới bước vào Chân Thần Cảnh thì có gì đáng sợ, dù hắn có trâu bò, có thể hơn cả sao? Làm sao có thể... Cũng không đúng, Tiếu Thượng là tên tiện nhân, gian xảo như hồ ly, đã quyết định như vậy... Nói không chừng có chút tà môn.
Dương Thiên Lôi nhíu mày nói ra.
- Hơn nữa lần chọn minh chủ này, trừ người có vũ lực cường đại chiếm ưu thế ra, trọng điểm tương ứng với thực lực là thế lực, cộng với uy tín tại Vô Cực tinh vực.
- Cụ thể những cái đó là thế nào?
Dương Thiên Lôi hỏi.
- Nếu người không có thế lực phải tiến được vào top 5, tiến được vào top 5 mới có tư cách cạnh tranh chức minh chủ. Sau đó căn cứ thế lực tương ứng của người đó, bài trừ cả hai.
- Cuối cùng là phải thông qua cuộc bỏ phiếu của các chưởng giáo các thế lực bài danh top 50 của Vô Cực tinh vực, lúc này mới chọn ra minh chủ! Nhưng mà dù thế nào, Ngũ đại gia tộc đều chiếm cứ ưu thế tuyệt đối! Nhất là Mạnh gia Mạnh Hạ Huy! Tuy Long gia được xếp ngang hàng với Mạnh gia, nhưng trên thực tế ai cũng biết, quan hệ giữa Long gia và Mạnh gia, Long gia không thể sánh bằng. Cộng thêm ảnh hưởng của hai nhà Long Mạnh trong Vô Cực tinh vực, thế lực top 50, có không ít thế lực phụ thuộc vào hai nhà này. Dựa theo sư phụ suy đoán, trừ phi Kỷ gia gia chủ Kỷ Trùng Tiêu xuất hiện, nếu không, rất khó có người cạnh tranh được với Mạnh Hạ Huy!
- Mặt khác, còn có tin tức gì trọng yếu hơn không?
Hạ Quân Trúc nói xong, Dương Thiên Lôi đã biết rõ, nguyên lai cạnh tranh minh chủ lần này không đơn giản như vậy, trầm giọng hỏi.
- Chuyện khác thì tạm thời không có, Thiên Lôi, tuy bây giờ ngươi đã tấn thăng lên Thiên giai đỉnh phong, trên mặt vũ lực còn có hi vọng, nhưng ở thế lực môn phái và danh vọng...
Hạ Quân Trúc nói ra.
- Ta biết rõ, tốt rồi, Hạ muội, ngươi nên tiến vào trong Thanh Tĩnh Lưu Ly Bình tu luyện a!
Dương Thiên Lôi nói xong, liền thu Hạ Quân Trúc vào trong Thanh Tĩnh Lưu Ly Bình. Sau đó hắn từ từ đi vào trong đại sảnh khách sạn.
Khách sạn Tiên Hồn, lúc này biến thành nơi báo danh. Trừ tuyển thủ báo danh có tư cách ở ra, các thành viên trọng tài mới có tư cách trú ngụ, chỉ còn lại chưởng giáo của các thế lực top 50 mới có tư cách này. Cho nên, người ở nơi đây đều là cao thủ. Nhưng mà, nhưng tụ tập trong đại sảnh đại đa số đều là đệ tử các thế lực, không có đại nhân vật ở đây. Hiển nhiên những người này đều là người dò xét tin tức của các thế lực khác.
Thời điểm Dương Thiên Lôi báo danh, Huyền Thiên Phái và cái tên Mộc Dịch Đình, đã truyền vào tai tất cả thế lực lớn.
Nhưng mà, cũng không phải một ít cao thủ tuyệt đỉnh khiếp sợ cái môn phái mới thành lập này, cũng không phải Mộc Dịch Đình, mà là khiếp sợ Mộc Dịch Đình có quan hệ với Hạ Tích Trúc, mà địa phương của Huyền Thiên Phái, chính là Thiên Mạc Tinh, Vô Tẫn Cốc.
Ngàn Mạc Tinh, chính là một trong những tinh cầu nằm dưới sự khống chế của Tích Trúc Điện, mà Vô Tẫn Cốc chính là một trong những hiểm địa của Thiên Mạc Tinh, nó rất nổi danh trong Vô Cực tinh vực. Sương mù lượn lờ quanh năm, thâm bất khả trắc, trong sương mù còn ẩn chứa kịch độc mà tu luyện giả cũng sợ hãi, dù là cao thủ Chân Thần Cảnh, tiến vào trong đó cả buổi, đã phải nhanh chóng chạy ra. Cho nên, trên cơ bản không có ai biết, trong Vô Tẫn Cốc tột cùng là có cái gì. Mà ở sau khi Tích Trúc Điện khống chế tinh cầu này, cũng không có ngoại nhân nào tiến vào.
Mà Huyền Thiên Phái lại đến từ Vô Tẫn Cốc, mà lại có quan hệ giao hảo với Hạ Tích Trúc, không thể không khiến người ta khiếp sợ và nghi kỵ.
Nhưng mà, cũng chỉ là nghi kỵ mà thôi, cũng không ai hoài nghi thân phận của Mộc Dịch Đình. Đều cho rằng hắn là cao thủ tuyệt đỉnh ẩn cư tại Vô Tẫn Cốc.
Thời điểm Dương Thiên Lôi bước vào trong Vô Tẫn Cốc, ánh mắt của mọi người đều tập trung vào hắn, nhao nhao ôm quyền thăm hỏi, nhưng trong lòng lại kinh ngạc, Dương Thiên Lôi tới làm cái gì. Dù sao, làm người dự thi, vào thời điểm này đều đang điều chỉnh trạng thái của mình, chiến đấu kế tiếp, tất nhiên là cuộc chiến mạnh nhất trong đời, mặc dù là Mạnh Hạ Huy cũng không dám xem thường. Mà Dương Thiên Lôi là cao thủ lãnh đời, lúc này lại thảnh thơi đi ra đây, mỉm cười nhìn một bàn có ba người, nói ra:
- Lão phu có thể ngồi ở đây không?
- Đương nhiên có thể! Tiền bối, mời!
Tên ngồi giữa trong ba tên này, chắp tay nói ra. Truyện Tiên Hiệp
- Đa tạ.
Dương Thiên Lôi từ từ ngồi xuống, nói:
- Không biết ba vị là môn hạ của vị cao nhân nào? Hậu sinh khả uý a, lão phu không hành tẩu giang hồ cả trăm vạn năm rồi, người trẻ tuổi như các ngươi đều đã tấn thăng Chân Thần Cảnh...
- Vãn bối Hoa Kiến Sầu, đệ tử Tam Hoa Tông!
- Vãn bối Lý Kiếm Phong, đệ tử Lý gia!
- Vãn bối Chu Giác Thuần, đệ tử Ngọa Tiên Tông!
Ba người nhao nhao nói ra, ánh mắt nhìn về phía Dương Thiên Lôi, đều mang theo một tia kinh ngạc.
Trăm vạn năm không hành tẩu giang hồ, đây là cái khái niệm gì? Càng kinh người là trên người lão nhân trước mặt lại tản ra khí tức phiêu miểu hư vô, cả thân người như đám mây trên trời, tuy đang ngồi ở trước mặt, lại làm cho người ta cảm giác vô câu vô thúc, tạo ra cảm giác bàng bạc tiêu sái. Loại khí tức này, ngay cả gia gia của ba người bọn họ, cũng không có được. Bởi vậy có thể thấy được, thực lực lão nhân này mạnh bao nhiêu.
- Xin hỏi tiền bối... Có phải là chưởng giáo Huyền Thiên Phái vừa mới báo danh, Mộc tiền bối?
- Đúng vậy!
Dương Thiên Lôi khẽ vuốt râu dài, mĩm cười nói. Trong lòng thằng này vô cùng đắc chí, thời điểm này Dương Thiên Lôi muốn đi vào trong đại sảnh tìm hiểu tin tức, nhưng không nghĩ tới lại gặp ba tên gia hỏa này ngồi ở đây. May mắn là thời điểm mình tiến đến, ba người này không có mặt, nếu không, Dương Thiên Lôi khẳng định sẽ bị ba tên gia hỏa này nhìn thấy. Dù không nhận ra Dương Thiên Lôi đang ngụy trang, thì tiểu nha đầu tiểu Bạch, bọn họ đã gặp qua rồi, nói:
- Các ngươi cảm thấy, lão phu có mấy thành nắm chắc đạt được vị trí minh chủ?
- Ách... Tiền bối, làm sao lại hỏi thế?
Ba người không nghĩ tới Dương Thiên Lôi lại hỏi vấn đề này, trong thời gian ngắn không biết nên trả lời như thế nào. Nhưng mà, sau khi suy nghĩ một lúc, trong đầu của Chu Giác Thuần hiện ra một đạo tinh quang, nói:
- Tuy tu vi của tiền bối cao thâm mạc trắc... Nhưng ngài nên biết, lần cạnh tranh chức minh chủ này, không riêng gì vũ lực, còn phải nhìn thế lực và uy vọng của môn phái trong Vô Cực tinh vực. Thứ cho tại hạ cả gan...
Chu Giác Thuần nói đến chỗ này, có chút dừng lại, nhìn Dương Thiên Lôi, giống như sợ Dương Thiên Lôi trách móc.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.