Đi thông qua vô số sơn động đen kịt, Tiếu Thượng bước từng bước đi vào, khí tức âm trầm khủng bố và tà ác càng ngày càng đậm, mỗi khi bước một bước, Tiếu Thượng đều phải dừng lại một chút, giống như đang giãy dụa, nhưng đây là cơ hội báo thù tuyệt hảo, càng làm cho Tiếu Thượng trở nên âm tàn độc ác, mỗi bước chân tiến lên càng làm cho hắn kiên định, rốt cục, hắn không dừng lại chút nào, nhanh chóng đi xuống.
Rốt cục, Tiếu Thượng đi vào đáy động, bốn phía đều là nham thạch cứng rắn, thời điểm này không có bất cứ thứ gì, hai con mắt của Tiếu Thượng phát ra hào quang đỏ tươi, ngực phập phồng kịch liệt, nhìn thẳng vào vách nham thạch trước mặt, đột nhiên bộc phát ra thần niệm vô cùng bàng bạc, ngưng tụ thành từng đạo phù văn huyền ảo, đánh vào trong nham thạch!
- Rầm rầm rầm...
Một loạt tiếng nổ mạnh, nham thạch nhìn không có bất kỳ dấu vết gì, bắt đầu tách ra chậm chạp, một cổ ánh sáng chói mắt màu đỏ tươi, cổ hào quang tràn ngập khí tức tà ác kia đang từ trong khe hở tràn ra, chiếu rọi khuôn mặt âm tàn của Tiếu Thượng biến thành đỏ như máu. Nguồn: truyentop.net
Sau khi cảm ứng được cổ hơi thở này, Tiếu Thượng lập tức cả kinh, thân hình nhanh như thiểm điện xông vào trong mật thất, thời điểm hắn nhìn tràng cảnh trong mật thất, lập tức mở to mắt:
- Làm sao có thể?
Chính giữa gian mật thất, một đạo phù văn màu vàng đã hóa thành vô số phiến, mà cái pháp bảo bảo tháp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-thien/1392692/chuong-709.html